Vũ Huyền Trâm ban đầu không giận thật. Trần Quốc Tùng vừa hôn lên cổ cô thì cô lại nghĩ đến chuyện gì đó, liền lấy cái cớ đó để giận thật: "Dỗ cái gì mà dỗ! Chắc mấy người lúc trước của bạn cũng hay giận dỗi vô cớ nên bạn biết nhiều cách dỗ quá nhỉ?"
Trần Quốc Tùng cứng đờ cả người, không thể nào tưởng tượng nổi người vừa rồi vẫn nói chuyện nhẹ nhàng với mình giờ lại trở mặt ghét cậu như vậy.
Trần Quốc Tùng cuống cả lên, vội giữ vai cô quay lại về phía mình, thành thật khai báo: "Không có! Tớ thề! Cũng vì mấy người đó phiền quá nên chẳng bao lâu lại chia tay rồi."
Vũ Huyền Trâm gật đầu ờ ờ cho có nhưng vẫn lườm cháy mặt cậu: "Vậy ý bạn là tớ cũng phiền? Chẳng bao lâu nữa cũng lại chia tay tớ?"
Trần Quốc Tùng rối rắm vò tóc thành tổ chim: "Tớ không có ý đó! Nghe tớ giải thích-"
Vũ Huyền Trâm không để cậu nói hết đã chùm chăn lên đá cậu rồi quay mặt vào trong: "Không thích, không nghe. Con trai mấy người ai mà chẳng giống nhau."
Trần Quốc Tùng khóc không ra nước mắt, có kéo chăn thế nào thì cô cũng không chịu. Còn kéo mạnh quá làm Vũ Huyền Trâm bị đau nên tội lại càng thêm tội. Khổ không kể hết.
Vậy là đêm đầu tiên trôi qua trong không khí không yên bình như ai đó tưởng. Cả đêm Vũ Huyền Trâm còn nghe thấy tiếng khóc thút thít của ai đó nhưng vẫn làm lơ giả điếc chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-troi-sau-mua/3558143/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.