Chỗ bị thương của Vũ Huyền Trâm lúc sáng tuy hơi dài nhưng không sâu. Trần Quốc Tùng cũng cẩn thận bôi thuốc hai lần cho cô rồi nên hiện tại đã bắt đầu kết vảy, có thể xuống được nước nhưng cũng vì lo chỗ đó ở nước lâu quá sẽ lại bị đau nên cậu chỉ đưa cô đến chỗ có mực nước dâng đến quá eo.
Vũ Huyền Trâm thắc mắc sao bọn họ lại không ra hẳn chỗ mấy người kia thì Trần Quốc Tùng chỉ vào cánh tay cô. Vũ Huyền Trâm không hỏi gì nữa, cảm thấy dây đeo điện thoại đang đeo trên cổ vừa nặng vừa khó chịu liền muốn để Trần Quốc Tùng đeo hộ.
Vũ Huyền Trâm tháo xuống, tay kéo góc áo ướt sũng đang chảy nước từng giọt xuống mặt nước của cậu: "Cúi đầu xuống đi."
Trần Quốc Tùng không biết gì liền cúi xuống, bỗng cổ cảm thấy hơi nặng, bị nó ép phải cúi xuống một tí.
Vũ Huyền Trâm đeo cho cậu mà cứ như đang trao giải thưởng. Kim Thanh Trúc tiện tay chụp một tấm ở góc nghiêng quá nửa mặt của Vũ Huyền Trâm, còn Trần Quốc Tùng đang cam chịu nhận mệnh lệnh mà đeo thêm một cái điện thoại.
Vũ Huyền Trâm nhìn bạn trai mình chịu khổ liền nở nụ cười xấu xa, vỗ nhẹ lên cổ mình: "Nhẹ cổ hẳn nha. Có bạn trai thật tốt!"
Kim Thanh Trúc ghét bỏ đi ngang qua đẩy nhẹ Vũ Huyền Trâm một cái làm cô chao đảo, nửa người đụng phải cơ ngực của Trần Quốc Tùng: "Khiếp! Chắn đường quá."
Vũ Huyền Trâm trừng mắt. Kim Thanh Trúc nhếch miệng cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-troi-sau-mua/3558135/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.