Trần Quốc Tùng nâng nhẹ đầu Vũ Huyền Trâm lên, tách ra khỏi cô rồi xuống giường. Cậu mở cửa đi đến phòng bếp uống hết một chai nước lạnh. Bên ngoài đã ngớt mưa và có dẫu hiệu sẽ ngừng. Cậu trở về phòng tìm chăn nệm trải xuống sàn nhà.
Vũ Huyền Trâm ngủ không yên giấc. Trong mơ, thời gian trở về nhiều năm trước. Ánh mặt trời ló rạng, cô ngồi ở bàn cạnh cửa sổ, một cậu bé đi ngang qua làm cô chú ý tới.*
*Không biết các bạn còn nhớ không nhưng cho những ai không hiểu thì chi tiết này là đầu câu chuyện khi Vũ Huyền Trâm lần đầu nhìn thấy Trần Quốc Tùng lúc đi nhận lớp nhé.
Thảng một mùi hương bạc hà* mát mẻ cùng làn gió thiếu niên, cô chạy ra khỏi lớp gọi chàng trai kia lại. Trước mắt cô, cậu bé ấy khi quay lại đã trở thành dáng hình của thiếu niêm 14, 15 tuổi ngây ngô chưa thành thục.
*Lúc ấy Vũ Huyền Trâm ngửi được là mùi chanh, còn giờ là mùi bạc hà vì hiện tại đang ngủ ở phòng Trần Quốc Tùng (mùi bạc hà) nên giấc mơ bị ảnh hưởng theo chứ không phải tôi nhầm đâu. (。•̀ᴗ-)✧
Cậu ấy quay lại, nhìn cô nở nụ cười nhưng lời nói không chút gợn sóng: "Tạm biệt. Chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa đâu."
Có lẽ trong giấc mơ ánh mặt trời quá chói nên dáng hình hai người tràn ngập trong sắc vàng rực rỡ.
Bỗng cảnh tượng vỡ vụn thành từng mảnh thủy tinh, không gian từ trường học hoá thành sắc trắng lạnh lẽo vô tận. Cậu quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-troi-sau-mua/3558121/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.