"Hạ Hầu Viễn.." Thượng Quan Ngữ Tích không thể tin mở to hai mắt cất tiếng gọi lớn.
Nàng đứng từ xa nhìn thấy người nam nhân đó bị một tên mặc hắc phục đánh rơi xuống vực, bèn không nghĩ ngợi gì nhiều, theo bản năng nhảy xuống theo.
Đợi đến khi cảm nhận được bản thân đang rơi xuống, nàng mới chợt phát giác ra bản thân đang làm gì.. nàng như vậy mà muốn nguyện chết vì tình?
Cũng không thể nói là nguyện chết vì tình, bởi vì nàng cũng chỉ là đơn phương hắn mà thôi.
Nàng đã thích tên Hạ Hầu Viễn này ngay từ ánh nhìn đầu tiên, khi ấy phụ hoàng của nàng vẫn còn, nàng bị thích khách bắt đi, suýt chút nữa thì mất mạng, sau đó thì được hắn ra tay cứu giúp. Hắn giống như một vị anh hùng đưa nàng ra khỏi miệng cọp.
Nhưng khi quá khứ trở thành một bi kịch, sau nhiều năm trôi qua, nàng mới nhận ra mình đã từ miệng cọp nhảy vào hang sói.
Khi nàng rơi xuống thì cái gì cũng không nhìn thấy rõ, nói chính xác hơn là nàng căn bản không thể mở mắt ra, chỉ có thể để cơ thể cứ như thế rơi xuống.
Cho đến khi rơi vào vòng tay ấm áp, giống như ảo giác.
Nàng vẫn chưa kịp mở mắt ra nhìn thì đã mất đi ý thức rơi vào hôn mê.
* * *
Bên tai văng vẳng âm thanh trò chuyện.
Thượng Quan Ngữ Tích ý thức hỗn loạn, tựa hồ nghe thấy vài thanh âm quen thuộc, có nam có nữ, nhưng mí mắt thì nặng trĩu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-troi-goc-be-nguyen-cung-nguoi/2897286/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.