Chẳng lẽ hắn nói vài câu dỗ dành nàng cũng không được sao, vậy mà hắn chỉ đem y phục ném sang một bên, còn nói với nàng là tùy nàng nghĩ như thế nào thì nghĩ.
Nàng càng nghĩ càng cảm thấy uất ức, chi bằng bây giờ nàng hồi cung?
Nhưng mà nếu như bây giờ nàng tức giận trở về thì hôm sau lấy lý do gì đến để gặp hắn?
Khó khăn lắm hắn mới có được vài ngày không cần giúp hoàng huynh của nàng phụng sự làm việc.
"Hắt xì.."
Hạ Hầu Viễn đi đến tủ áo lấy ra một chiếc áo choàng, đột nhiên hắn nghe thấy một tiếng hắt hơi nhỏ từ phía sau, bàn tay đang giơ ra của hắn đột nhiên ngừng lại, sau đó hắn quay lại nhìn nàng.
Nàng lúc này đang cúi mặt xuống, thì trước mắt liền xuất hiện một đôi chân đang đứng trước nàng.
Nàng ngẩng đầu nhìn lên, trước mắt đột nhiên xuất hiện một đồ vật màu trắng, nàng cau mày nhìn kỹ, mới phát hiện đó là bộ y phục -- nói chính xác là một bộ y phục trắng của nam nhân.
Nàng hơi giật mình, "Gì chứ?"
Hắn cụp mắt xuống, vẻ mặt không hề có chút lo lắng, bình tĩnh nói: "Người chẳng phải không cần y phục của nữ nhân sao? Yên tâm đi, đây là y phục của nam nhân."
Nàng đột nhiên mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn hắn, "Của ngài?"
"Còn mới, ta chưa mặc qua."
Trên mặt nàng lộ ra nụ cười rạng rỡ, "Hì hì, thật ra cũng không cần lãng phí như vậy, quần áo chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-troi-goc-be-nguyen-cung-nguoi/2897273/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.