Ta thu dọn vài bộ quần áo, La Dận sợ không đủ, ta bảo hắn không sao, có thể mua thêm, lại hỏi hắn có cần về nhà lấy đồ không, hắn lắc đầu.
« Như vậy cũng tốt, thiếu gì thì mua tới đó, » ta nhẹ nhàng vỗ bờ vai hắn, chưa bao giờ ta thấy hắn yếu đuối như thế.
« Gia Đình, vậy ổn chứ? »
« Có gì không tốt? »
« Ngày mai ngươi kết hôn...... »
Ngón trỏ của ta nhanh chóng ngăn lại đôi môi đang mấp máy, « Ta hiện tại đang làm việc mà mình mong muốn nhất, ta thực sự vui vẻ. »
Trong mắt La Dận đã ngập lệ quang, hắn cố gắng không để chúng trào ra, « Tiểu Linh thì sao? »
« Không biết. »
« Lão ba ngươi? »
« Yên tâm, hắn nếu có thể bị tức chết thì hẳn đã sớm đi gặp Diêm Vương từ tám trăm năm trước rồi. »
« Mẹ ngươi? »
« Đã mất, khi đó ta mới vài tuổi, không nhớ rõ. »
« Thực xin lỗi. »
« Không có chuyện gì cả đâu, sau này đừng nhắc đến nữa, ta không muốn nghe. »
« Vậy ngươi thích nghe gì? »
« Ví dụ như ta yêu ngươi a, lão công! »
« Buồn nôn chết được, thực ghê tởm. »
« Ha ha ha, nói ta nghe chút thôi. »
« Không cần! »
« Ai, chúng ta quả là một đôi gian phu *** phụ! »
« Là ngươi, ta không phải *** phụ. »
« Đúng đúng đúng, ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tinh-tuong-ung/1964623/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.