Đào Tâm Lạc đi thẳng về đầu hẻm, lúc đi qua một chiếc xe cũ cũng không dừng chân. Chiếc xe này đã đậu ở đây vài ngày nhưng cậu không chú ý tới nó.
Chỉ cần vào hẻm là có thể về nhà, cậu phơi nắng tới nỗi hai má đỏ lên, không nhịn được mà bước nhanh hơn.
Hẻm nhỏ giữa trưa im ắng, ánh mặt trời chiếu không tới được đây, hai bên là tường vây bằng xi măng xám xịt. Có người từ hàng hiên bước ra, bước chân Đào Tâm Lạc khựng lại.
Trong tầm mắt xuất hiện một nam sinh, tóc cắt đầu đinh, cánh tay có hình xăm xanh đen.
Có lẽ do đau đớn sau khi bị đánh quá rõ ràng, lúc Đào Tâm Lạc vừa nhìn thấy cậu ta lập tức muốn chạy trốn. Nam sinh kêu Lão Tam kia thì ngược lại, hai mắt sáng lên, nhếch môi nở nụ cười.
"Hóa ra mày ở đây, thiếu chút nữa tao còn tưởng mình tới đây tay không chứ."
Cậu ta đi tới, vươn tay ôm lấy cánh tay Đào Tâm Lạc. Đào Tâm Lạc ở gần như vậy, ngửi được mùi vừa cay vừa đắng trên người cậu ta, cùng một thứ mùi giống như trong tiệm vật liệu xây dựng.
"Đừng căng thẳng, hôm nay không có đánh mày đâu." Nam sinh thấy vẻ mặt hoảng sợ của Đào Tâm Lạc rất thú vị, ghé sát vào nhìn vết bầm trên mặt cậu, cười toe toét, "Vừa lúc hôm nay tao qua đây, anh Tề nói..."
Một bên khác của hẻm nhỏ đột nhiên vang lên tiếng bước chân, có người đạp lên lon nước ngọt. Vật liệu bằng nhôm bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tinh-thap-kem/2634065/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.