Rõ ràng Phó Thiệu Nam là người làm sai trước, hành động của Đào Tâm Lạc xem như đang phòng vệ chính đáng nhưng tới cuối cùng một cái tát này lại làm cho Đào Tâm Lạc hoang mang thật lâu.
Lòng bàn tay của Đào Tâm Lạc non mềm, Phó Thiệu Nam dùng ngón tay vuốt ve hai lần rồi ngẩng đầu lên nhìn cậu.
"Đau lắm à?"
Đào Tâm Lạc rút tay ra, không giãy nữa. Phó Thiệu Nam thấy cậu vẫn cụp mắt không hé răng, không biết là do tay đau hay do bị dọa tới hoang mang rồi.
Trên thực tế thì so với tay của Đào Tâm Lạc, hai má của Phó Thiệu Nam nhìn không ra dấu vết gì. Đối với Phó Thiệu Nam thì chút lực ấy của Đào Tâm Lạc không tính là gì, thậm chí anh còn có thể cho là Đào Tâm Lạc đang đùa với mình.
"Sao lại không nói gì?"
Lông mi Đào Tâm Lạc run lên, cậu bối rối, lắp bắp mở miệng: "Trong tủ lạnh có nước đá, để em... em lấy cho anh đắp mặt."
Phó Thiệu Nam gật đầu, khẽ buông tay Đào Tâm Lạc ra.
Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, ngọn đèn màu cam rọi ra ngoài, Đào Tâm Lạc xoay người rời khỏi phòng. Tầm mắt kéo dài, Phó Thiệu Nam yên lặng nhìn áo thun bị vò nhăn trên người Đào Tâm Lạc và cái mông hơi nhếch khi cậu cúi người lấy nước đá.
Bên ngoài chai nhựa là giọt nước lành lạnh, Đào Tâm Lạc cầm bình nước đá cho Phó Thiệu Nam đắp lên mặt. Có lẽ là do bàn tay, Đào Tâm Lạc không hiểu sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tinh-thap-kem/2634060/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.