Trở lại Xuân Tuyết các, nàng vẻ mặt hoảng hốt, ánh mắt trống rỗng, không ăn cũng không uống, chính là không ngừng rơi lệ, một người ngơ ngác ngồi ở bên cửa sổ......
Ngay cả Thúy nhi nhìn cũng không biết làm sao, chỉ có thể đi qua đi lại, lo lắng không thôi.
“Chủ tử, ngài không thể cứ như vậy, đã suốt ba cái canh giờ, cứ ngồi khóc, ánh mắt đều đã sưng húp rồi.” Đang nhìn đồ ăn trên bàn sớm đã nguội lạnh, Thúy nhi cau mày.
Giây lát, Dạ Thủy Linh cuối cùng mở miệng , “Mù không phải vừa đúng lúc sao? Dù sao hắn cũng sẽ không để ý......”
Nàng vẻ mặt lạnh nhạt như trước, Xích Nhĩ Đa là người duy nhất tại thời đại xa lạ này nàng có thể dựa vào, nếu ngay cả hắn cũng không quan tâm nàng, thì còn có ai để ý nàng đây?!
Ba canh giờ trước Thúy nhi đã nghe Vương thượng đối với chủ tử ra sao, cho nên giờ phút này nàng cũng không tôn kính hắn như xưa, ngược lại còn phẫn nộ: “Chủ tử, cho dù Vương thượng không cần ngài, ngài còn có Thúy nhi a! Chỉ cần ngài không chê, Thúy nhi mãi mãi sẽ bên cạnh người!”
Lúc này, bên ngoài truyền đến, “Liễu thái y đến......”
“Là Liễu thái y!” Thúy nhi đôi mắt hiện lên một tia hy vọng, “Ta đi dẫn đại phu tiến vào.” Nói xong, Thúy nhi lập tức chạy về trước.
Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy Thúy nhi đưa Liễu thái y đến trước mặt nàng, nhưng nàng vẫn bất vi sở động, vẫn như cũ lẳng lặng nhìn phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tinh-ngan-nam/1556184/chuong-98.html