Khi hai người kia đang muốn đáp lời, thì sau lưng họ truyền đến tiếng kêu rên của một ông lão, một tên tùy tùng lập tức xoay người, hung hăng đá lão một chút, “Câm miệng.”
Thân thể ông lão quần áo rách nát đến thảm, tóc hoa râm hỗn độn bẩn thủi , nhìn qua vô cùng dơ bẩn, chật vật, trên người có nhiều vết máu, xem ra như là bị thương.
Một tùy tùng khác bẩm báo với Thúy nhi: “Không biết tên khất cái dơ bẩn này sao lại nhảy ra giữa đường, hại chúng ta thiếu chút nữa dẫm lên.”
Lúc này, lão già chậm rãi đi đến bên cạnh Thúy nhi, giữ chặt chân của nàng nói: “Khụ...... Vị cô nương này, xin ngài thương xót! Chân của ta không cẩn thận bị thú trên núi làm bị thương, hiện tại không đi đường được, cũng không có cách về nhà, ta đã chịu đói ở đây hai ngày, xin hỏi một chút, có thể đưa ta về nhà không?”
Thanh âm lão thô khàn không có sức lực, vô cùng đáng thương cầu xin......
Chỉ thấy, Thúy nhi còn chưa kịp phản ứng, hai gã tùy tùng liền lập tức gỡ tay lão ra khỏi chân nàng, hơn nữa còn dùng sức đá một cước thật đáng tiền.
“Tên khất cái thối này, biết người trong kiệu trước mặt ngươi là ai không? Lại lớn mật phạm thượng!”
“Ô...... Khụ khụ......” Lão giả kêu đau lại khóc lóc, hai hàng lông mày nhíu chặt.
Dạ Thủy Linh vẫn ngồi trong kiệu bị thanh âm ầm ỹ bên ngoài hấp dẫn, nàng theo cửa sổ nhô đầu ra, suy nghĩ rốt cuộc đã xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tinh-ngan-nam/1556179/chuong-93.html