“ Vị trí này, là đỉnh cao nhất của ngọn núi này từ cao nhìn xuống thấp, là nơi để thưởng thức cảnh đẹp nhất ở tất cả mọi nơi.” Mà chỗ ngồi này Vọng Thai, còn lại là hắn sai người ở trong vòng một ngày đẩy nhanh tốc độ làm được.
Vì chính là làm cho Linh nhi của hắn , nhìn đến một màn đẹp nhất này , hắn hy vọng dùng ba ngày còn lại này, còn sót lại thời gian ba ngày này, để lưu lại khoảng thời gian hạnh phúc nhất của hai người.
Cho dù chỉ là nhớ lại cũng tốt, ít nhất, hắn vì nàng làm......
“Cám ơn chàng, Nhĩ Đa. Đây là cảnh mặt trời mọc xinh đẹp nhất mà đời này ta xem qua .”Nói xong, nàng xoay người ôm chặt lấy hắn, thanh âm nghẹn ngào .
Nàng thật sự rất cảm động, cảm động đến nước mắt không nghe lời chảy xuống...... Cho dù nàng lau như thế nào, nó vẫn tuôn mãi không ngừng.
Xích Nhĩ Đa nhẹ nhàng đem tay nàng lấy ra, mày kiếm nhíu lại nhìn nàng chăm chú ,” Sao lại khóc? Không thích kinh hỉ này sao?”
“Không...... Ta không sao.” Dạ Thủy Linh nhìn hắn nở nụ cười, so với khóc còn khó coi hơn , giờ phút này nàng đối với từ “Dở khóc dở cười” “Không biết nên khóc hay cười” Có cảm giác thật mới mẻ, có lẽ chính là hình dung hiện tại của nàng a!
“Ta thực thích kinh hỉ này .” Nàng nói thật sự nghiêm túc.
“Chỉ cần nàng thích là tốt rồi, đừng khóc ?”Hắn ôn nhu cúi người, hôn nước mắt trên mặt nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tinh-ngan-nam/1556171/chuong-85.html