Chương trước
Chương sau

“ Linh nhi của ta đã xảy ra chuyện gì?” Phát hiện nàng có chút quái dị, tiếp theo đi vào trong tẩm phòng, đem nàng nhẹ nhàng đặt ở trên giường nói:”Bổn Vương ngày mai cũng có thể cùng nàng ngủ nha!”

“Không, người ta muốn ngay bây giờ.” Nàng làm nũng kéo tay Xích Nhĩ Đa nằm xuống ở bên cạnh nàng , rồi mới vùi đầu vào trong ngực ấm áp của hắn .

Xích Nhĩ Đa không nói chuyện, chỉ là lẳng lặng nằm ở bên cạnh nàng, một tay gắt gao ôm chặt lấy nàng, một tay kia yêu thương vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng , làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng càng đến gần mình một chút......

Hắn quyết định , đời này chuyện hắn không thể làm nhất, cũng không muốn hận nhất chính là nàng, nếu giải dược là trái tim người hắn yêu thương nhất, như thế hắn thà rằng bị cổ độc kia xuyên tâm cũng không muốn giải.

Hay dùng ba ngày đi! Để cho hắn dùng ba ngày thời gian này, hắn sẽ hảo hảo quý trọng ba ngày thời gian cùng nàng ở chúng này......

Ba ngày sau, hắn sẽ mang nàng gửi trở lại hoàng đế Trung Nguyên , cũng đáp ứng vĩnh viễn sẽ không tấn công vào Trung Nguyên khai chiến......

Như vậy, hắn sẽ không bởi vì nhìn đến nàng, mà hận nàng, làm ra chuyện thương tổn nàng ......

Nghĩ thế, trong lòng hắn hiện tại có rất nhiều chuyện không đành lòng cùng thống khổ, ít nhất, đây là chuyện duy nhất hắn có thể làm cho nàng trước khi cổ độc của hắn phát tác.......

Nàng quyết định , đời này mặc kệ nàng có thể trở lại hiện đại hay không , nàng đều phải canh giữ ở bên người hắn .

Sẽ không để cho hắn thống khổ một mình , nghĩ thế, cho dù hắn sẽ hận nàng cũng không sao......

Nàng sẽ tìm Liễu thái y thương lượng, nhất định phải ở trong thời gian còn tác dụng sẽ nhanh chóng luyện chế ra giải dược, nàng tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn hắn chịu cổ độc xuyên tâm mà chết......

Cho dù cuối cùng giải dược là trái tim của nàng, nàng cũng sẽ không phản đối mà dâng tặng , bởi vì......

Hắn, Xích Nhĩ Đa, là nam nhân mà đời này nàng yêu nhất , cũng là người cuối cùng ......

Đêm nay, hai người tuy rằng ngủ chung một giường, nhưng lại mang hai tâm tư khác nhau, nhưng tâm tư khác nhau này đều là vì lo lắng cho đối phương.

Hai người vẫn ngủ thẳng gần buổi trưa mới rời giường, cùng nhau dùng ngọ thiện.

Xích Nhĩ Đa nhìn nàng nói:” Muốn đi dạo một chút không? Nghe nói ra khỏi thành đi khoảng mười dặm về hướng Tây, có một ngọn núi quanh năm bị bao phủ bới tuyết trắng, mà năm trên lưng chừng sườn núi có một ngôi nhà gọi là Tuyết Bạch sơn trang, phong cảnh thập phần xinh đẹp, Linh nhi muốn đi không?”

Hắn chưa từng mang nàng đến bên ngoài hảo hảo thưởng thức cảnh đẹp, hưởng thụ khoảng thời gian ngọt ngào chỉ riêng của hai người, ngoại trừ lần săn thú lần đó.

Nghe Xích Nhĩ Đa đề nghị, miệng nàng bất giác hơi hơi gợi lên,”Phu xướng phụ tùy thôi! Xem phu quân muốn đi thế nào! Nô tì phải đi thế ấy a!” Lần này nàng không hề cùng hắn đối nghịch, làm ngược lại.

Bởi vì, nàng sẽ quý trọng, khoảng thời gian ngắn ngủi ở bên cạnh hắn......

“Ừm! Linh nhi của ta tại sao vào lúc này lại ngoan như thế.”Xích Nhĩ Đa cười trêu chọc nàng.

Hai người vừa nói vừa cười đã đến buổi trưa.

Xích Nhĩ Đa bảo người chuẩn bị sẵn xe ngựa, không mang thị vệ theo nhiều, chỉ có hắn và Dạ Thủy Linh hai người, cộng thêm bốn năm tên hộ vệ cao thủ mặc thường phục đi về hướng Bạch Tuyết sơn .

Trước buổi chạng vạng , bọn họ đã thuận lợi tìm nơi ngủ trọ nổi danh Tuyết Bạch sơn trang, lúc này, bên ngoài những hạt tuyết trắng đang phiêu du trong gió, Dạ Thủy Linh đang ngồi ở phía trước cửa sổ chờ bữa tối, lẳng lặng thưởng thức cảnh sắc xinh đẹp ngoài cửa sổ .

Lúc này, Xích Nhĩ Đa mở cửa đi đến.

“ Đang suy nghĩ gì thế?” Nhìn tiểu mỹ nhân ngơ ngác ngồi ở phía trước cửa sổ , Xích Nhĩ Đa từ phía sau ôm choàng lấy thân thể nhỏ nhắn của nàng.

“Không, chỉ là đang nhìn tuyết...... Phong cảnh nơi này thật sự rất đẹp!” Nàng tán thưởng nói.

Từ khi vừa vào cửa nàng liền phát hiện nơi này thật sự không giống với những nơi khác, khó trách lại lừng danh như thế.

Bạch Tuyết sơn khí thế hùng vĩ, cảnh sắc tráng lệ, có những bụi cỏ rậm rạp cũng những cánh rừng um tùm mát rượi, càng trèo lên cao, càng thấy rõ nét xinh đẹp này hơn, mây mù lững thừng bao qunh những gốc hồng tùng cao to, vân sam, bao quanh những tán lá xanh mướt, tạo nên những cảnh sắc thật trữ tình lãng mạn......

Địa thế cao và dốc, nhiệt độ không khí thấp , gió thổi giần giật bên tai, nếu không quen với địa thế nơi này, người thường rất khó đi tiếp.

Tuyết Bạch sơn trang nằm ở giữa sườn núi, bên cạnh là láng giềng gần thác nước to lớn khí thế bàng bạc, bên trong sơn trang có mấy gian phòng thượng đẳng cùng dòng suối ôn tuyền từ đó có thể nhìn thấy rõ tất cả những cảnh đẹp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.