Hôm sau, trời còn chưa sáng.
Dạ Thủy Linh sâu kín chuyển tỉnh, sớm bị hắn bế lên giường, nằm trong chăn ấm.
Trời ạ! Sao vậy lại như vậy? Nàng không ngờ bị tên cổ nhân chết tiệt kia chiếm tiện nghi, thật sự là tức, đầy mình lửa giận.
Chỉ cần gặp gỡ hắn, tính tình vốn luôn luôn bản mềm mại của nàng , sẽ trở nên tức tối điên cuồng,phá hủy hình tượng tốt của nàng.
Nàng nghiến răng nghiến lợi, trong đầu bất chợt xuất hiện một ý nghĩ, im lặng như thế , nói vậy có lẽ trời vẫn còn chưa sáng!Không bằng liền thừa dịp hiện tại nên chạy trốn là tốt nhất, hắn không có mặt càng dễ hành động.
Tuy rằng bọn họ đã bái đường xong,nhưng không đến vài ngày tân nương liền mất tích,mà hắn lại là một chi Vương của một quốc gia , nhất định sẽ rất mất mặt.
Có thể tức chết hắn tốt nhất, thật sự là nhất cử lưỡng tiện a!
Nàng rón ra rón rén đứng dậy xuống giường, đã hoan ái lần thứ hai tuy rằng nơi riêng tư còn có chút không khoẻ, nhưng không đến nỗi đau đớn giống lần đầu tiên, đứng không vững liền ngã ngồi ở trên giường.
Dạ Thủy Linh tay chân lúng túng mất gần hai mươi phút mới mặc xong bộ y phục phức tạp kia.
“Đây là cái gì quần áo a?! Thật sự là phiền toái chết được!” Thấp giọng oán giận.
Xinh đẹp là xinh đẹp, nhưng như thế này không khỏi cũng quá khó khăn đi! Chỉ là mặc quần áo khiến cho nàng muốn làm nửa ngày, nếu nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tinh-ngan-nam/1556101/chuong-15.html