Nàng nắm chặt lấy Thúy nhi hỏi:” Hiện tại là năm dân quốc thứ mấy ?”
Thúy Nhi hồ nghi nhìn nàng,” Dân quốc? Đó là cái gì?” Chủ tử sao vậy? Vừa tỉnh lại cứ nói toàn những lời mê sảng nghe không hiểu ? Là hỏi niên hiệu của năm nay sao? “Chủ tử là hỏi hôm nay là thuộc triều đại nào sao?”
“Đúng vậy!” Hy vọng đừng cho nàng nghe được nàng không ở Trung Hoa dân quốc mới tốt, bằng không nàng nhất định sẽ điên mất
Này rất kỳ quái, chủ tử của nàng sao vậy? Mình đang ở triều đại nào chảng lẽ cũng không biết sao!?
“ Chủ tử! Niên đại này là của phụ hoàng của công chúa thiên hạ của Thiệu Thái tông a! Đường triều, kỷ nguyên thứ mười lăm, niên đại 641 a!”
Nghe lời nói của Thúy nhi, quả thực là trời đang nắng, sao lại......
Dạ Thủy Linh gượng đứng dậy, mới rời giường đi được hai ba bước,chợt nghe Đông“ một tiếng, nàng bị chính bộ quần áo màu hồng nhạt tren người mình làm vướng chân.
“ Oa a......” Đau quá!
Thúy nhi nhìn sợ hãi, hoảng sợ, không biết chủ tử vì sao lại té ngã, vội vàng nâng lên,” chủ tử người không sao chứ! Có bị thương chỗ nào hay không ?!”
Nàng xoa xoa đầu gối, tức giận nói:”Đương nhiên đau a!” Thật là, đây là cái váy gì ? dài như thế , sao đi đường a!
“Đi lấy kéo lại đây cho ta .” Nàng muốn đem cái váy vướng bận này cắt xén một chút.
“Chủ tử lấy kéo làm cái gì?” Sẽ không phải muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tinh-ngan-nam/1556093/chuong-7.html