Chương trước
Chương sau

Cổ Thần biết người này đã đến thì không có ý tốt gì, tay lật một cái, Hoàng Thiên Tỳ xuất hiện trong lòng bàn tay, trong sát na hóa lớn, hắn hét lên một tiếng:
- Đạo hữu, vào trước đi!
Đây là tình huống khẩn cấp, Cổ Thần nói xong cũng không quản Xích Hỏa Hoàng có kịp phản ứng hay không trực tiếp tóm lấy rồi ném hắn vào trong.
Trong sát na, Hoàng Thiên Tỳ bị Cổ Thần thu vào trong Âm Dương Tiên Giới, cùng lúc đó, thân thể hóa nghìn nghìn thiên vạn vạn thuấn di đến các hướng không bị kim quang bao trùm.
Thiên đế chi tử đột nhiên xuất hiện chính là Kim Ô Ngũ Thái Tử! Một vị cường giả vô địch âm dương sinh tử nửa kiếp, tuy rằng không bằng được với cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn nhưng mà đối với những cường giả dưới cấp mà nói thì cũng không có mấy cường giả có khả năng chống đối.
Cường giả ngũ hành thoát thai kiếp cùng cường giả âm dương sinh tử kiếp thực lực cách xa nhau một trời một vực, cho dù là cường giả ngũ hành năm kiếp đại viên mãn cũng không thế nào từ trong tay cường giả vô địch âm dương sinh tử nửa kiếp có hy vọng chạy trốn được.
Thấy Cổ Thần có phản ứng rất linh mẫn, trong sát na hóa thành nghìn nghìn vạn vạn, tạo ra vô số dấu vết giả, thuấn di mà chạy ra xa, Kim Ô Ngũ Thái Tử mỉm cười quát lên:
- Chút tài mọn cũng dám khoe khoang trước mặt bản thái tử!
- Thiên Địa Dương Khí, nghe hiệu lệnh của ta!
Kim Ô Ngũ Thái Tử hét lớn một tiếng, tung ra một chưởng, bàn tay tung hoành ngang dọc trong hàng tỉ hư không, bắt lấy vô số hư không từ xa, hư không vô hình trong lòng bàn tay hắn dường như trở thành hữu hình, bị Kim Ô Ngũ Thái Tử nắm một xấp dầy trong tay, tựa hồ muốn đào được Cổ Thần từ sâu bên trong.
Bàn tay kim quang tản ra quang mang vô tận, soi sáng khắp mọi nơi, giống như là xúc tua nhạy bén, vô tận hư không trong vũ trụ phàm gian dường như bị bàn tay kim quang kia cảm giác được, trong nháy mắt khí tức của Cổ Thần đang chạy trốn liên bì Kim Ô Ngũ Thái Tử bắt được.
- Ta thông hiểu biến hóa của âm dương, sự sinh sôi nảy nở của vũ trụ, thấy rõ được thiên cơ, muốn biết được tung tích của ngươi dễ như trở bàn tay, Cổ Thần, xem ngươi làm sao chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta!
Kim Ô Ngũ Thái Tử vểnh môi cười mỉm, nhất thời thân thể thi triển đại na di, hướng tới nơi có khí tức của Cổ Thần đuổi theo.
Đồng thời, một chưởng tung ra, một bàn tay kim quang so với Kim Ô Ngũ Thái Tử còn nhanh hơn, đoạt trước một bước xuyên thấu qua vô tận hư không, cách xa hàng tỉ dặm xuất hiện trên đỉnh đầu Cổ Thần.
Cổ Thần liên tiếp thuấn di mấy lần, mới tách ra được thiên vạn thân thể dung hợp lại cùng một chỗ, cách chỗ gặp Kim Ô Ngũ Thái Tử không biết đã qua bao nhiêu hàng tỉ ức dặm, ít nhất cũng phải vượt qua đường kính của một tinh hải.
Nguyên Cổ Thần tưởng rằng cho dù không phải là đối thủ của cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp thì bằng vào độn thuật xuyên toa không gian huyền diệu cũng có thực lực đào tẩu được.
Nhưng mà Cổ Thần không có tu vi âm dương sinh tử kiếp, hiển nhiên không biết được rằng cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp có bao nhiêu lợi hại.
Một bàn tay kim quang xuất hiện phía trên, lông mi Cổ Thần nhíu xuống, bàn tay kim quang này mặc dù đang ở trên vòm trời vô tận nhưng lại bao vây phương viên hàng tỉ dặm quanh đó.
Phía trên bàn tay kim quang này, từ gốc ngón tay đến đầu ngón giữa một đạo ngân cực nóng không gì sánh được, cực kỳ tráng kiện dài hàng tỉ dặm giống như là một đạo quang mang màu trắng thuần cực kỳ đẹp mắt nhưng lại tản ra lực lượng vô cùng vô tận.
Cổ Thần có thể cảm giác được lực lượng bao phủ và trói buộc hàng tỉ dặm trong hư không chính là được phát ra từ trên đạo ngân này.
Cổ Thần bị bàn tay kim quang bao phủ, chỉ cảm thấy vô tận hư không bốn phía đều biến thành đầm lầy, tuy rằng không đến mức không thể di động nhưng mà bị hãm sâu vào trong đó thì gần như không thể hành động được, coi như muốn cử động cánh tay một chút thì cũng phải hao hết sức lực.
Tốc độ Cổ Thần đột nhiên chậm lại rồi gần như là đứng im
Mà bàn tay kim quang của Kim Ô Ngũ Thái Tử cũng nhanh như thiểm điện hạ xuống vây Cổ Thần ở bên trong không thể nào thoát khốn.
- Ngũ Hành Bổn Nguyên – Phòng Ngự Tuyệt Đối
Cổ Thần hét lớn một tiếng, trong sát na năm đạo quang mang bắn ra, hóa thanh một cương tráo hình thành từ tiên lực ngũ hành, bao phủ hàng tỉ dặm phương viên trong đó, hình thành một Vực cứng rắn không gì phá vỡ được.
Bàn tay kim quang trảo xuống, thân thể Kim Ô Ngũ Thái Tử cũng dịch chuyển một chút trong vô tận hư không xuất hiện cách Cổ Thần hàng tỉ dặm.
Thấy Cổ Thần thi triển cương tráo phòng ngự hình thành từ tiên lực ngũ hành, Kim Ô Ngũ Thái Tử cười khẽ một tiếng, nói:
- Con kiến hôi nhỏ bé làm gì đó! Nhìn xem bản thái tử bóp nát ngươi như thế nào!
Trong khi nói chuyện, Kim Ô Ngũ Thái Tử sờ bàn tay mạnh mẽ, bàn tay kim quang trừ trên trời hạ xuống trảo lấy một trảo, liền chụp Cổ Thần, toàn bộ phương viên hàng tỉ dặm trong vực của Cổ Thần đều thu vào bàn tay.
Răng rắc răng rắc răng rắc!
Trong sát na đó, vô số đạo thanh âm nghiền nát vang lên, bên ngoài cơ thể Cổ Thần, trong sát na Vực tầng tầng bị nghiền nát
Cổ Thần lần đầu tiên gặp nguy hiểm như vây, lực lượng của đối phương cường đại quá mức đáng sợ
- Nhỏ lại! Thu nhỏ lại! Ngũ Hành Đại Cương Cầu!
Mắt thấy Vực sắp hoàn toàn tan vỡ, rồi đột nhiên mạnh mẽ thu nhỏ lại. Phương viên hàng tỉ dặm của Vực trong nháy mắt thu nhỏ lại thành phương viên mấy trượng hình cầu, viên cầu này do năm màu sắc của bổn nguyên lực ngũ hành bao phủ, hình thành một cái đại cương cầu ngũ hành
Bàn tay kim quang cũng biến nhỏ lại, càng nhỏ càng tinh luyện cô động, gần như là hóa thành thực thể chộp lấy đại cương cầu ngũ hành vào trong tay.
Vực của Cổ Thần thu nhỏ vô hạn, lực phòng ngự nhân lên nhiều lần, tuy rằng Kim Ô Ngũ Thái Tử có thực lực hơn Cổ Thần vạn lần nhưng mà lực phòng ngự của đại cương cầu ngũ hành kiên cố không gì sánh được. Trong nhất thời Kim Ô Ngũ Thái Tử cũng không làm gì được.
Kim Ô Ngũ Thái Tử giận giữ quát lên:
- Một con kiến hôi mà thôi! Bản thái tử không tin hôm nay không diệt được ngươi, Thiên Địa Dương Khí nghe ta hiệu lệnh! Luyện Hóa! Ha ha ha ha, Cổ Thần , nhìn ngươi xem có thể kháng cự trong bao lâu, bản thái tử dùng Thiên Địa Dương Khí trực tiếp luyện hóa, dương khí này so với bổn nguyên chi hỏa còn nóng hơn vô số lần, thiên địa dương hỏa sẽ đốt ngươi thành tro tàn.
Tiếng nói vừa dứt, hai tay Kim Ô Ngũ Thái Tử đánh ra liên tục hơn mười đạo pháp ấn, quang mang kim sắc bao phủ vô tận hư không, vô sô Thiên Địa Dương Khí từ hàng triệu, hàng tỉ dặm trong hư không xa xôi cuồn cuộn không ngừng kéo đến, dũng mãnh chui vào trong bàn tay kim quang to lớn kia.
Trong bàn tay kim sắc, đạo ngân thuần sắc trắng tráng kiện trong sát na quang mang hóa ra hàng tỉ trượng. Nguyên bản nó đã là cực nóng không gì sánh được, hiện giờ lại trực tiếp thiêu đốt ra hỏa diễm hừng hực, so với bổn nguyên chi hỏa còn mạnh hơn vô số lần, thiên địa dương hỏa dường như thành một hỏa long cực lớn chui vào trong đại cương cầu ngũ hành của Cổ Thần.
Đại cương cầu ngũ hành là lực lượng ngũ hành bổn nguyên, làm sao chống đỡ được sự xâm nhập cực kỳ bá đạo của thiên địa dương hỏa, trong sát na đó, vô số đạo thiên địa dương hỏa phủ kín trên người Cổ Thần, hỏa diểm bao phủ Cổ Thần hòng đốt Cổ Thần thành tro tàn.
Bị thiên địa dương hỏa đốt cháy, sắc mặt Cổ Thần không hề kinh sợ mà còn lấy làm vui mừng, nhất thời thư sướng một trận, trong miệng không nhịn được rên lên một tiếng.
Nguyên bản Cổ Thần và Kim Ô Ngũ Thái Tử thực lực kém nhau cả ngàn cả vạn lần. Tuy rằng đại cương cầu ngũ hành lực phòng ngự cực kỳ cường đại nhưng không có khả năng ngăn trở công kích liên tiếp của Kim Ô Ngũ Thái Tử, tối đã cũng chỉ có thể trụ lại thời gian nửa khắc mà thôi.
Nhưng mà Kim Ô Ngũ Thái Tử lại muốn đánh chết Cổ Thần cực nhanh, liền thi triển đại tiên lưc, mang Thiên Địa Dương Khí trong vô tận hư không toàn bộ thu thập hóa thành thiên địa dương hỏa muốn đốt chết Cổ Thần.
Hắn quên mất một điều, Cổ Thần có Thuần Dương Lệnh trên người thì điều không sợ nhất chính là hỏa diễm, cho dù là thuần dương chi hỏa còn muốn mạnh hơn một chút so với thiên địa dương hỏa.
Thiên địa dương hỏa đốt cháy trên người Cổ Thần, đầu tiên nó sẽ bị Thuần Dương Lệnh hấp thu vào, sau đó sẽ hóa thành lực lượng dương tính mạnh mẽ không gì sánh được bị Cổ Thần hấp thu.
Cỗ lực lượng này so với bản nguyên ngũ hành của Cổ Thần đều cường đại hơn rất nhiều, bản nguyên ngũ hành trong mệnh truyền bị lực lượng này trùng kích nhất thời sôi trào lên. Cổ Thần ăn hơn ba trăm Thiên địa đồng sinh quả còn chưa tiêu hóa hết nhưng mà bây giờ, theo ngũ hành bổn nguyên sôi trào, lực lượng của Thiên địa đồng sinh quả và ngũ hành bổn nguyên trong sát na điên cuồng dung hợp với nhau.
Cổ Thần nghĩ rằng luyện hóa, dung hợp ngũ hành bổn nguyên trong sát na sẽ đề thăng lực lượng vô số lần, mười vạn lần cũng khó có thể hình dung.
Mới qua thời gian non nửa khắc, xung quanh Cổ Thần phát ra khí tức cực nóng rồi đột nhiên biến mất không thấy, thân thể Cổ Thần đột nhiên xuất hiện bên trong một thế giới băng tuyết, bão tuyết bay lượn xung quanh, cả mặt đất khắp nơi đều là băng trùy, gió lạnh gào rít.
Trong thời gian nửa khắc, lực lượng của hơn ba trăm Thiên địa đồng sinh quả đồng thời bạo phát, lại mượn thêm thiên địa dương hỏa của Kim Ô Ngũ Thái Tử để luyện hóa, Cổ Thần tự nhiên luyện hóa hoàn toàn đối với thủy chi bản nguyên, hoàn toàn nắm được lực lượng của thủy chi bản nguyên, tu vi bước vào ngũ hành hai kiếp, giờ đây bắt đầu phải trải qua ngũ hành thủy kiếp.
Thiên kiếp tới, ngay cả cường giả vô địch như Kim Ô Ngũ Thái Tử tu vi âm dương sinh tử kiếp cũng không thể nào ngăn cản được, mắt mở trừng trừng nhìn Cổ Thần bị Ngũ Hành Thủy Kiếp của Ngũ Hành Thai Kiếp bao phủ.
- Hừ hừ, cũng hay, đợi sau khi ngươi trải qua Ngũ Hành Thủy Kiếp, thân thể suy nhược, rồi sau đó sẽ giết chết ngươi, thì lúc đó chẳng phải dễ như trở bàn tay đó sao, Cổ Thần, ngươi không thể nào thoát ra khỏi bàn tay của bản thái tử đâu.
Kim Ô Ngũ Thái tử lẩm nhẩm rồi cười lạnh lùng, đứng một bên, lặng lẽ quan sát Cổ Thần trải qua kiếp.
Gió lạnh gào thét, một khoảng trời đất băng giá.
Gió lớn thổi những bông tuyết bay lên, cảm giác lạnh lẽo tới cực điểm, ngay cả Cổ Thần cũng cảm thấy sự lạnh lẽo này.
Nhưng, Cổ Thần đã hoàn toàn nắm vững được lực của Thủy chi bản nguyên, thủy chi bản nguyên chảy khắp nơi trong nhục thân, những luồng khí lạnh lẽo kia định xâm nhập vào nhục thể của Cổ Thần, lập tức bị đẩy ra bên ngoài hết.
Vù vù vù.
Những bông tuyết bay phấp phới, rồi đột nhiên bay rất nhanh trong khoảng trời băng tuyết kia, rồi đột nhiên hình thành lên vô số những chiếc băng chùy, có những cái dài vạn trượng, có những cái dài ngàn trượng.
Cổ Thần nhìn lướt qua những làn tuyết bay và những chiếc băng chùy, dùng tay lướt qua, vô số bản nguyên chi thủy hình thành một dải bản nguyên thủy ấn, những làn tuyết bay và những chiếc băng chùy chạm vào đó đều bị tan biến hết.
Cổ Thần tung chân lên, đạp mạnh xuống đất, trong chốc lát đất rung núi chuyển, một dải bản nguyên chi thủy sóng gợn, khắp tứ phương đều tản ra, trong nháy mắt tất cả những chiếc băng chùy khắp nơi đều bị phá hủy.
Băng cũng là một loại hình thái của thủy ( nước),pháp lực của băng cũng chính là một trong những pháp lực của nước, lúc ở Ngũ Hành Thủy Kiếp, băng chi đại kiếp chính là giai đoạn đầu tiên.
Cổ Thần tung chưởng, trong nháy mắt phong tuyết đều bị càn quét sạch, cú giậm chân đã làm tan biến tất cả những băng chùy, băng chi đại kiếp rất dễ dàng nhẹ nhàng băng qua.
Giai đoạn thứ hai, tiến thẳng vào Ngũ Hành Thủy Kiếp.
Trong lúc Cổ Thần dùng chân phá hủy băng chùy, cũng đã đạp nứt đại địa, vô vàn nước trong Ngũ Hành Kiếp từ những khe nứt đó trong chốc lát liền nhấn chìm tất cả, toàn bộ thế giới chỉ còn lại mỗi Ngũ Hành Kiếp Thủy.
Những nơi bị nhấm chìm của Ngũ Hành Kiếp Thủy, toàn bộ đều bị hòa tan, biến thành một bộ phận của Ngũ Hành Kiếp Thủy, băng thiên tuyết địa bị bao phủ rồi, bị hòa tan rồi, vô vàn hư không đều bị bao phủ và đều bị hòa tan hết rồi.
Trong chốc lát, trong toàn bộ không gian của kiếp số, trên tới thiên khung, dưới tới cửu u, toàn bộ trên dưới tứ phương đều bị Ngũ Hành Kiếp Thủy bao phủ, nước là những thứ mềm mại nhất của thiên hạ, không thể nào ngăn cản được, không có nơi nào là không thể thẩm thấu được.
Nhưng, còn một nơi, tuy bị nhấn chìm, nhưng không hề bị hào tan ra, đó chính là Cổ Thần.
Cổ Thần nằm trong Ngũ Hành Kiếp Thủy, giống như trong một đại dương mênh mông vô tận, Ngũ Hành Thủy Kiếp bao vây hắn khắp sáu phương tám hướng, những kiếp lực vô cùng to lớn, như muốn hòa tan Cổ Thần ra vậy. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Nhưng, Cổ Thần trong Ngũ Hành Thủy Kiếp, không hề bị ánh hưởng chút nào của Ngũ Hành Thủy Kiếp, trái lại Ngũ Hành Thủy Kiếp bị hắn liên tục hút vào trong cơ thể.
Trong cơ thể của Cổ Thần, giống như một không gian vô tận vậy, vô vàn những Ngũ Hành Thủy Kiếp đều bị hắn hút vào trong, nhưng không hề có cảm giác trướng thể, mà còn để Ngũ Hành Thủy Kiếp và Thủy chi bản nguyên hoàn toàn hòa tan, hoàn toàn nắm giữ được lực của " Thủy".
Từ nay, không còn " Thủy chi bản nguyên", mà Thủy chi bản nguyên chính là một phần của Cổ Thần rồi, Cổ Thần chính là Thủy chi bản nguyên và đã hoàn toàn luyện hóa dung hợp giống như Hỏa chi bản nguyên.
Ngũ Hành Thủy Kiếp nhấn chìm Cổ Thần, nhưng không thể nào hủy diệt được Cổ Thần, trong chốc lát trở nên cuồng bạo, tạo lên những cuộn sóng kinh hãi.
Một thủy chi tinh linh vụt ra từ trong những cuộn sóng lớn, hiện lên bàn tay như muốn vồ tới, và phát ra hàng trăm tỉ những tia sáng, một cú vồ về phía Cổ Thần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.