Chương trước
Chương sau

Chém Kim Thái Thập, Cổ Thần biết lần này là gặp phải đại họa, một vị Thiên đế chi tử vẫn lạc, có thể tưởng tượng Thiên đế sẽ nổi giận như thế nào? Mà Thiên địa đồng sinh quả đều bị trộm hết, ngay cả quả non lẫn hoa đều không chừa tí gì, có thể tưởng tượng được mức độ phẫn nộ của cường giả Thiên Cung!
Cổ Thần một trảo đưa ra, trực tiếp đưa Kim Thái Thập rơi vào trong trận phù, nếu như không có ai phát hiện. Cổ Thần có thể chậm rãi xông qua Cửu Âm Cửu Dương Sinh Tử đại trận bằng Thuần Dương Lệnh.
Nhưng mà hiện tại Kim Thái Thập đã vẫn lạc, Thiên Cung sẽ thu được tin tức rất nhanh, phải nhanh chóng ly khai khỏi đây, ly khai Thiên Cung, bằng không cường giả Thiên Cung như mây, nếu bị vây lại thì sẽ rất phiền phức.
Quy tắc xung quanh thế giới chi thụ so với các địa phương khác không giống nhau, tu sĩ căn bản không có khả năng từ thế giới chi thụ thuấn di đến địa phương khác, cũng không có khả năng từ địa phương khác thuấn di đến chỗ này. Chỉ có truyền tống Thiên Môn mới được, Cổ Thần muốn thoát khỏi Thiên Cung bao vây thi phải thông qua Thiên Môn, thoát khỏi thế giới chi thụ , thoát khỏi Thiên Cung. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Chẳng qua, vừa rời đi khỏi vườn trái cây trong nháy mắt, linh quang trong đầu Cổ Thần chợt lóe, tựa hồ nghĩ đến điều gì, đột nhiên xoay người lại, Võng Lượng Tiên Phủ trong tay chém ra một phủ, trảm tại một gốc cây Thiên địa đồng sinh quả, một cành cây bị một phủ của Cổ Thần chặt đứt.
Cây này chính là chồi non của thế giới chi thụ, là một nhành cây. Chính là một bộ phận của thế giới chi thụ, nếu Cổ Thần không vận dụng lực lượng ngũ hành bổn nguyên thì trong thiên hạ không ai có thể phá hư được thế giới chi thụ, đối với Cổ Thần hiện giờ, thế giới chi thụ tuy không phá hư được nhưng nếu chỉ là một cái chồi non thì vẫn có thể làm được.
Cổ Thần nắm cái chồi non của thế giới chi thụ, thân thể di chuyển như tốc độ ánh sáng hướng đại trân Cửu Âm Cửu Dương Sinh Tử bên ngoài phóng đi.
Tiên lực của Kim Ô thập thái tử trong trận phù sớm bị Cổ Thần xóa đi. Tiên lực thuần dương di chuyển, trận phù phát ra quang mang long lánh soi sáng phía trên quang tráo, quang tráo tỏa ra bốn phía lập tức xuất hiện một cái thông đạo. Thân thể Cổ Thần dường như bó buộc bởi quang mang ly khai khỏi vườn cây xuất hiện tại đại lục
Cổ Thần vừa ly khai, quang tráo cấp tốc thu lại, hình thành một quang tráo hoàn chỉnh bao phủ lại vườn cây.
Thông qua Cửu Âm Cửu Dương Sinh Tử đại trận, Cổ Thần không hề nghĩ ngợi trong tay cầm trận phù mạnh mẽ một đường , nhìn trận phù hóa thành một đạo lưu quang cắt vô số không gian ra ngoài mà thân thể Cổ Thần thì đi theo hướng ngược lại chính là phương vị Thiên Môn, chợt lóe lên rồi biến mất, xuyên qua hư không thuấn di đi.
Cự li thuấn di hiện nay của Cổ Thần so với Hợp Đạo hậu kỳ nhanh hơn vạn lần, hồi trước thuấn đi cùng cự ly mất mười ngày thì bây giờ chỉ một lần là xong. Tốc độ này so với cường giả ngũ hành năm kiếp đại viên mãn còn nhanh hơn nhiều.
Qua mười mấy lần thời gian hô hấp, Cổ Thần đã đi tới phụ cận Thiên Môn mà lúc này Kim Ô thập thái tử vẫn lạc, một tia linh hồn trong thái tử điện bị vỡ nát, rốt cục bị cường giả trong điện phát hiện, hồn kinh táng đảm vội vã hướng Thiên đế trong Thiên Cung cấp báo.
Lúc này, thiên binh trấn thủ Thiên Môn có hai người, nhưng trong một tiểu đình xa xa hàng tỉ dặm có hai vị thiên tướng tu vi ngũ hành năm kiếp đại viên mãn đang ngồi.
Hai người này thân cao quá hai mét, lực lượng lớn đến cực điểm, thập phần cường tráng, mặc áo giáp hắc thiết tỏa ra hàn quang yếu ớt.
Hai người này đều có một đặc điểm chung đó là đầu đều dài gấp đôi người bình thường, nhưng mà lại có đặc điểm rõ rệt đó là người bên trái mắt mũi tai bình thường, miệng lại như heo, dài ngoằng, miệng dày cộp so với người thường gấp ba bốn lần.
Mà tên bên phải, mắt mồm tai bình thường, nhưng mũi lại cao đặc biệt, so ra cũng gấp ba bốn lần người thường, dường như hai cái lỗ mũi khổng lồ có thể tạc vào đó hai cái chuông.
Hai người này cho dù là tại Cổ Hoang tiên giới thời kì thái cổ trong thiên đình cũng cực kỳ nổi danh, nghe đâu đây là một đôi huynh, trời sinh có cảm nhận đối với thanh âm mà người thường khó có thể lý giải được, nhưng do một người mũi lớn, một người miệng rộng cho nên cho phát ra được một thanh âm phân biệt là : Hanh, Cáp!
Hai người đều có danh hiệu, người mũi lớn gọi là Hanh, còn người miệng rộng gọi là Cáp, hợp lại gọi là Hanh Cáp nhị tướng, là cường giả ngũ hành năm kiếp đại viên mãn, thực lực cùng giai vị là đệ nhất đẳng, mỗi một người so với Kim Ô thập thái tử đều mạnh hơn không ít, nếu hai người liên thủ thì mạnh hơn Kim Ô thập thái tử gấp bội lần.
Hanh Cáp nhị tướng không bao giờ chia lìa, thực lực đơn độc đều là thượng đẳng mà hai người cùng ở một chỗ, ngoại trừ cường giả âm dương sinh tử kiếp ra, thiên hạ ít có cường giả ngũ hành thoát thai kiếp nào có khả năng so với bọn họ.
Lúc này đang là lúc Hanh Cáp nhị tướng trấn thủ Thiên Môn, Cổ Thần đang ở xa hàng tỉ dặm ở bên ngoài thì Hanh Cáp nhị tướng đã lập tức phát giác, ánh mắt đảo qua xuyên thấu vô tận hư không nhìn về phía Cổ Thần.
- Người nào?
Trong đầu Cổ Thần chợt vang lên hai đạo thanh âm lớn, chấn vang trong óc hắn một trận ong ong.
Hanh Cáp nhị tướng tuy rằng ngoài miệng chỉ có thể phát ra hai thanh âm hanh, cáp nhưng thần niệm lại không bị hạn chế, vẫn có thể thông qua thần thức truyền tống mà câu thông.
Chẳng qua Hanh Cáp nhị tướng đối với thanh âm thì lĩnh ngộ cực kỳ huyền ảo không gì sánh được, mặc dù là truyền âm bằng thần thức nhưng vẫn làm cho đầu óc Cổ Thần chấn động rối loạn.
Thấy Hanh Cáp nhị tướng đứng dậy định ngăn cản chính mình, Cổ Thần lập tức nói:
- Phụng mệnh thập thái tử, đi đến Thiên Lan tinh hải.
Nghe nói là mệnh lệnh của Kim Ô thập thái tử, Hanh Cáp nhị tướng lại ngồi xuống, tu sĩ tiến nhập vào Thiên Cung từ bên ngoài vào cần kiểm tra, bởi vị họ sợ là gian tế từ trận doanh Vạn Giới trà trộn vào, còn những người ly khai đều là cường giả Thiên Cung, tự nhiên không cần kiểm tra quá chặt chẽ.
Hanh Cáp nhị tướng hiển nhiên không ngờ sẽ có người từ trong Thiên Cung trốn ra bởi vì điều này không hợp với lỹ lẽ thường. Cường giả Thiên Cung như mây, cường giả âm dương sinh tử kiếp cũng không ít, còn có Thiên đế thiên địa vô lượng kiếp tọa trấn ở đó, ai có thể trốn được?
Vì vậy Hanh Cáp nhị tướng hoàn toàn không đặt Cổ Thần ở trong lòng, Cổ Thần dễ dàng lướt qua hai người xuất hiện bên cạnh Thiên Môn, hai tay vung lên, mấy nghìn khỏa linh thạch hướng trận pháp của Thiên Môn ào ào bay tới.
- Aaaa! Ngươi là Cổ Thần !
Đột nhiên một tiếng thét chói tai vang lên từ bên cạnh Thiên Môn, nhìn lại kỹ thì là một tên thiên binh.
Tên thiên binh này đã từng cùng Cổ Thần tham gia Thiên Cung thí luyện mà vào lúc đó hắn cũng học theo Bằng Chính Nhật và Kim Diệu Dương trong lúc thí luyện đi truy sát Cổ Thần, sau khi Cổ Thần đạt được tích phân đệ nhất hắn lại càng ấn tượng sâu sắc với Cổ Thần hơn, liếc mắt một cái là có thể nhận thấy Cổ Thần.
Cổ Thần bị Thiên đế hạ lệnh đưa vào trong vườn Thiên địa đồng sinh quả, chuyện này mọi người đều biết, hiện giờ Cổ Thần lại bất ngờ xuất hiện tại phụ cận Thiên Môn làm sao không khiến tên thiên binh này kinh sợ?
Cường giả không nhận thức được Cổ Thần ở trong Thiên Cung không phải là số ít, mặc dù không ít cường giả Thiên Cung đều quan sát Thiên Cung thí luyện nhưng mà lại càng nhiều người không thấy.
Nhưng mà không nghe nói tới gã cường giả Thiên Cung hiếm có chỉ có tu vi Hợp Đạo hậu kỳ khi tham gia Thiên Cung thí luyện lại đem tất cả các cường giả ngũ hành bốn kiếp đánh bại đoạt được tích phân đệ nhất. Chuyện này sớm đã truyền khắp Thiên Cung, mỗi một vị cường giả đều biết đến.
Ngay lúc tên thiên binh hét lên chói tai, Cổ Thần trong lòng chỉ biết nguy rồi, Hanh Cáp nhị tướng nghe được tiếng thét chói tai thân thể liền mạnh mẽ đứng dậy.
- Cái gì? Ngươi là Cổ Thần?
Trong đầu Cổ Thần vang lên tiếng thần thức truyền âm của Hanh Cáp nhị tướng.
Thần thức truyền âm ban nãy chỉ là Hanh Cáp nhị tướng thăm dò mà thần thức truyền âm bây giờ của hai người chính là âm sát công, âm tiếng như đao to búa lớn, như tiếng cắt kim loại cứa mạnh trong óc Cổ Thần .
Chẳng qua Cổ Thần đối với âm chi pháp tắc có lĩnh ngộ cũng không kém so với Hanh Cáp nhị tướng, tiếng Kình Ca trong đầu vang lên, đại đạo chi âm tự nhiên phá giải âm sát thuật của Hanh Cáp nhị tướng không còn một mảnh.
Cổ Thần hôm nay đối với âm chi pháp tắc đã có lĩnh ngộ, liền thi triển lại thần công vô thượng Kình Ca của đạo gia – Vô Âm Bất Khả Phá.
Đồng thời, bàn tay Cổ Thần vung lên đánh ra một chưởng,tên thiên binh kiêu ngạo bị Cổ Thần một tát đập nát thành tương luôn, trong sát na hắn thần hình câu diệt Cổ Thần nhớ lại thời gian ở Thiên Cung thí luyện. Người này và hai tên Bằng Chính Nhật, Kim Diệu Dương đã từng truy sát mình, đối với tao ngộ lần đó, hắn vẫn nổi giận đùng đùng.
Cổ Thần vừa mới tới Thiên Môn cũng đã phát hiện tên thiên binh này đã cùng mình tham gia Thiên Cung thí luyện. Nhưng mà lúc này phải khẩn cấp ly khai Thiên Cung, không thể sinh sự ở đây được, nếu như không bị phát hiện Cổ Thần an ổn đi qua Thiên Môn thì mọi chuyện sẽ qua. Người này phải hiểu được, làm lộ hành tung của Cổ Thần thi tính mạng của hắn sẽ không còn nữa.
Một chưởng chụp chết tên thiên binh, trận pháp Thiên Môn liền mở ra, nhìn lại thấy Hanh Cáp nhị tướng đang thuấn di về phía Thiên Môn, Cổ Thần mỉm cười, thân thể chợt lóe lên rồi tiến nhập vào trong Thiên Môn.
- Mau gõ chuông báo lên trên, báo ngay cho Thiên đế.
Hanh Cáp nhị tướng dùng thần thức truyền âm cho một vị thiên binh khác, còn hai người đồng thời vào trong Thiên Môn đuổi theo Cổ Thần.
Đại điện Thiên Cung, Thiên đế đang cùng các quần thần Thiên Cung nghị sự bỗng nhiên có một cỗ xao động vang lên.
- Báoooooo!
Một đạo thanh âm được truyền tới từ bên ngoài đại điện Thiên Cung, một vị thiên tướng không được Thiên đế triệu kiến nhảy bổ vào trong đại điện Thiên Cung
Thiên đế nhướng mày, Thiên Cung có quy củ, trừ phi Thiên đế triệu hoán, trong lúc nghị sự bất luận kẻ nào cũng không được xông vào đại điện Thiên Cung. Người này lại dám trực tiếp xông vào làm hắn rất khó chịu.
- Chuyện gì, làm sao mà hoang mang rối loạn như vậy?
Thiên đế quát lạnh một tiếng
Người đó tiến vào đại điện Thiên Cung, quỳ gối trực tiếp xuống, thân thể cúi thấp cả người run rẩy tựa hồ cực kì sợ hãi, thanh âm run rẩy nói:
- Khởi bẩm đế thượng, Thập Thái Tử ….Thập Thái Tử hắn….Thập Thái Tử hắn vẫn lạc rồi!
Kim Ô thập thái tử vẫn lạc!
Tin tức này đối với cường giả Thiên Cung mà nói không khác gì sấm giữa trời quang, cả đám trừng mắt không tin được
Trò đùa gì vậy?
Kim Ô thập thái tử là người của Thiên đế, toàn bộ đại lục ở thế giới chi thụ đều là địa bàn của Thiên Cung, người của trận doanh Vạn Giới căn bản là không vào được, Kim Ô thập thái tử làm sao vẫn lạc được ở Thiên Cung?
- Quả thực là hồ ngôn loạn ngữ, không nói đến tu vi Kim Ô thập thái tử đã đạt tới cảnh giới ngũ hành năm kiếp đại viên mãn, thiên hạ người có thể giết được hắn đã không có bao nhiêu, chưa kể ở ngay trên đại lục thế giới chi thụ ai dám đánh chết thập đệ?
Một vị tóc vàng đầu đội kim quan mặc kim bào lạnh giọng quát lên, người này và Kim Ô thập thái tử có chút tương tự, ăn mặc lại giống nhau như đúc, chính là Kim Thái Nhị bài danh thứ hai trong thập đại Kim Ô thái tử, có tu vi âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn, cho dù là vị thế hay thực lực đều là tồn tại đệ nhất trong Thiên Cung.
Về phần cự vô phách nửa kiếp thiên địa vô lương, cường giả cổ xưa thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn thì thân phận cực kỳ siêu nhiên, cho dù là Thiên đế cũng không thế sai khiến bọn họ làm được việc gì, bình thường bọn họ không ở Thiên Cung mà đều ở ngoài hư không tiêu diêu tự tại.
Sắc mặt Thiên đế đột nhiên trầm xuống, quát lên:
- Hỗn láo, dám cả gan hí lộng bản đế, giả tạo lời đồn, bản đế phải ăn sạch máu của ngươi, trói buộc ngươi vào nguyên thần để cho ngươi không chết tử tế được!.
Người đó phủ phục trên mặt đất, run giọng nói:
- Thuộc hạ không dám, mà là … Thập Thái Tử hắn, linh hồn Thập Thái Tử bị nát, nguyên thần Thập Thái Tử bị diệt linh hồn mới có thể nghiền nát. Thuộc hạ kinh sợ vạn phần, mới liều xông vào đại điện Thiên Cung bẩm báo Thiên đế, thuộc hạ nếu có lời nói dối, cam nguyện chịu chết!
Cái gì?
Toàn bộ cường giả trong đại điện Thiên Cung đều biến sắc. Linh hồn Kim Ô thập thái tử bị nát tức là Kim Ô thập thái tử đã thần hình câu diệt, thực sự là đã chết, ngay cả một tia nguyên thần cũng không bảo lưu được.
Kim Ô thập thái tử chết tại Thiên Cung, chính xác là ở đại lục thế giới chi thụ… Vậy mà lại có chuyện xảy ra như vậy, coi như người kia thề độc chúng cường giả vẫn khó có thể tin nổi.
Chẳng qua, lời nói người đó tuyệt không giống bộ dáng đang lừa dối, dù cho hắn có một vạn lá gan cũng không dám xông vào đại điện Thiên Cung trêu đùa, trừ phi là hắn không muốn sống nữa.
- Cái gì? Linh hồn con ta bị vỡ sao?
Thiên đế đột nhiên đứng lên, hét lớn một tiếng, hắn vung tay trảo một trảo ra, một cỗ lực lượng cường đại bao phủ người đó vào trong, thân thể hắn trực tiếp bay tới tay Thiên đế.
Thiên đế bóp cổ tên kia như bóp cổ con gà con, quát lên :
- Con ta ở đâu? Nói mau!
- Đế thượng bớt giận!
Thấy Thiên đế giận dữ, trong lòng tất cả các cường giả Thiên Cung đều run lên, nhất tề quỳ xuống đất bái lạy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.