Chương trước
Chương sau

Nhất là bốn kiếp và năm kiếp đại viên mãn, chênh lệnh thực lực càng khó có thể vượt qua được, chỉ có tu sĩ năm kiếp đại viên mãn mới được cho là cường giả ngũ hành thoát thai kiếp chân chính.
Tại tiên giới Cổ Hoang, thời đại thái cổ, chư tử đại tiên tu sĩ nhân tộc có thọ nguyên tối đa một vạn hai nghìn chín trăm sáu mươi năm, sau đó mỗi lần vượt qua ngũ hành thoát thai kiếp, thọ nguyên tăng trưởng một vạn hai nghìn chín trăm sáu mươi năm, mà cường giả ngũ hành bốn kiếp, thọ nguyên là sáu vạn bốn nghìn tám trăm năm.
Thế nhưng, một khi đạt tới ngũ hành năm kiếp đại viên mãn, từ đó về sau sẽ vượt ra ngoài ngũ hành, thân thể giống nhưu vũ trụ do pháp tắc ngũ hành cấu tạo thành, loại thể chất như thế này mới chân chính là thoát thai hoán cốt, siêu phàm nhập thánh, có thể so sánh với cổ thần, cùng thiên địa đồng sinh, vì vậy kiếp nạn này được gọi là ngũ hành thoát thai kiếp.
Bốn kiếp phía trước cũng chỉ là trước thoát thai, khúc nhạc dạo chuẩn bị cho siêu phàm nhập thánh, năm kiếp đại viên mãn mới chân chính là thoát thai, siêu phàm nhập thánh.
Đồng thời thọ nguyên sắp xuất hiện một lần nhảy vọt cực kỳ to lớn, mặc kệ là chủng tộc gì, cường giả ngũ hành năm kiếp đại viên mãn, thọ nguyên đều có thể đạt tới mười hai vạn năm, là cực hạn của một thiên kiếp luân hồi.
Thiên Lan điện chủ khí định thần nhàn, chậm rãi bước đi trong vũ trụ vô tận, giống như đi tản bộ trong sân nhà, thẳng về phía Cổ Thần, nói:
- Cổ Thần, trước mặt bản tọa, ngươi có thể chạy trốn tới phương nào?
Thần tình Cổ Thần đạm nhiên, khẽ cười nói:
- Thiên Lan điện chủ, nếu như ta muốn đi, ngươi làm sao ngăn được ta, ta dẫn ngươi tới vũ trụ bất quá là cho ngươi nhận nhân quả báo ứng nhưng không liên lụy tới chúng sinh mà thôi.
- Ha ha ha ha…
Thiên Lan điện chủ cười to một tiếng, nói:
- Một tên cuồng vọng, Cổ Thần, ngươi thực sự là thiên tài, thực lực cường đại tới biến thái, bằng không Vũ Thánh và Hóa Đạo đã không vẫn lạc trong tay ngươi, thế nhưng so sánh với bản tọa, ngươi còn kém rất xa, ngươi thực sự cho rằng vượt qua cảnh giới giết chết mấy cường giả Thiên Kiếp thì đã coi như vô địch thiên hạ rồi? Thực sự cuồng vọng tự đại, ngay hôm nay bản tọa để cho ngươi biết, nhân quả chó má gì đó cũng không hề tồn tại, tồn tại chỉ là ý niệm của cường giả, quyết định sinh tử người khác, ta mạnh ngươi yếu, ngươi không có chỗ nào chạy trốn!
- Gió nổi --- Tinh Quyển Tàn Vân!
Theo một tiếng hét lớn của Thiên Lan điện chủ, vô số cuồng phong xuất hiện trong vũ trụ, lan tràn vô số tỉ dặm, vô số vẫn thạch, tinh cầu đều bị cơn gió thổi qua hình thành một cơn lốc tinh không thật lớn, Thiên Lan điện chủ, Cổ Thần đều bị bao phủ trong cơn lốc tinh không này.
Thiên Lan điện chủ đối với vận dụng pháp tắc hệ phong đã đạt tới cực hạn.
Cổ Thần đã từng ở trong Xích Đế Mộ Trủng quan sát qua Chiến thần Xi và Thánh hoàng Cơ quyết đấu với nhau, khi đó không biết hai người thuộc cảnh giới như thế nào, thế nhưng hiện tại Cổ Thần đã biết, hai người đều có tu vi ngũ hành một kiếp.
Lúc đó, thực lực của Thánh hoàng Cơ không mạnh hơn Chiến thần Xi đã lĩnh ngộ được hỏa chi bản nguyên, thế nhưng Thánh hoàng Cơ lại bằng vào pháp tắc hệ Phong hoàn mỹ khắc chế bản nguyên chi hỏa của Chiến thần Xi.
Thiên Lan điện chủ là nhi tử Thánh hoàng Cơ, Thánh hoàng đời thứ hai Thánh đình tiên giới Cổ Hoang, tu vi hiện nay đã sớm vượt qua Thánh hoàng Cơ trước kia, đạt tới cảnh giới ngũ hành bốn kiếp, thực lực so với Thánh hoàng Cơ không biết đã cường đại hơn gấp bao nhiêu lần.
Thiên Lan điện chủ dùng pháp tắc hệ phong so với Thánh hoàng Cơ mạnh mẽ hơn vô số lần, cơn lốc trùng điệp, quỷ khốc lang hào, thiên khốc địa tang, một cơn lốc xé nát toàn bộ không gian, đối với hư không vạn vật tiếng thành một lần hủy diệt lớn, một lần thắt cổ lớn.
Cổ Thần đứng trong cơn gió bạo cấp chín, giống như ngọn núi sừng sững tuyên cổ, không chút lay động, mắt thấy cơn lốc cực mạnh sắp cuộn tới nơi, trong mắt không hề sợ hãi, lớn tiếng nói:
- Có nhân liền có quả, có vật liền có nguyên, bản nguyên vạn vật đều thành nhân quả, Thiên Lan điện chủ, ngươi nhiều lần phái người tới giết ta, lần này càng tự mình tới muốn đẩy ta vào chỗ chết, đã trồng ác nhân, hiện tại ta cho ngươi chịu đựng ác quả --- Nhân Quả Ấn!
Đang khi nói chuyện, Cổ Thần đánh ra một chưởng, một đạo chưởng ấn từ lòng bàn tay đánh ra.
Đạo chưởng ấn này biến hóa vô cùng, giống như có hình, lại như vô hình, đen xen giữa hư và thực, đen xen giữa hư vô, lớn thì như che trời che đất, nhỏ thì giống như hạt cát bụi. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Nhân Quả Ấn không hề chịu chút ảnh hưởng từ cơn lốc không gian Tinh Quyển Tàn Vân, đánh thẳng về phía Thiên Lan điện chủ.
Trong mắt Thiên Lan điện chủ kinh hãi, Nhân Quả Ấn này nhìn như vô hình vô chất, lại như có hình có chất, lúc lớn lúc nhỏ, biến hóa vô cùng, không biết ngăn cản từ lúc nào.
Then chốt chính là, nhân quả ấn căn bản không bị cơn lốc tinh không ảnh hưởng, tựa hồ không hề tồn tại trên thế gian, chỉ là vật hư huyễn, nhưng lúc có lúc không, thoạt nhìn lại giống như chân thực.
Vực của Thiên Lan điện chủ đột nhiên lóe sáng, nếu như không thể ngăn cản được, như vậy bảo vệ sáu mặt tám hướng, mặc kệ Nhân Quả Ấn đến từ chỗ nào cũng có thể ngăn cản được.
- Nhân do chính ngươi trồng, ngươi tất phải nhận quả, chính ngươi làm sao có thể ngăn cản chính mình.
Thanh âm của Cổ Thần giống như thiên âm vang dội khắp các thời không, Nhân Quả Ấn trực tiếp xuyên thấu qua vực của Thiên Lan điện chủ, kích thẳng vào người Thiên Lan điện chủ.
Cổ Thần hành tẩu trong cơn lốc tinh không, như tản bộ trong sân vắng, trò chuyện vui vẻ.
- Ngươi đã trồng nhân, vậy nhất định phải thừa nhận quả, Thiên Lan điện chủ, sát ý của ngươi đối với ta to lớn bao nhiêu, sát ý ngươi phải thừa nhận sẽ to lớn bấy nhiêu!
- Phụt!
Thiên Lan điện chủ phun ra một ngụm máu tươi, chưởng ấn thoạt nhìn như thực như huyễn, rơi vào thân thể lại trở nên thực tới như vậy, đồng thời lực lượng ẩn chứa bên trong lại lớn tới không thể tưởng tượng, hầu như là Thiên Lan điện chủ toàn lực oanh kích chính mình một chưởng, lấy thực lực của Cổ Thần, sợ rằng còn chưa có lực lượng cường đại như vậy.
Tuy rằng một chưởng này không trực tiếp đánh chết chính mình, thế nhưng bản thân Thiên Lan điện chủ đã trọng thương.
"Điều này sao có thể? Vì sao ta lại bị lực công kích của mình kích thương?"
Trong lòng Thiên Lan điện chủ hoảng hốt, vừa bị Nhân Quả Ấn đánh trúng, Thiên Lan điện chủ lập tức lý giải công kích phải chịu, chính là lực lượng của bản thân.
"Nhân ngươi trồng, kết quả tự nhiên là lực lượng của ngươi, ác nhân của ngươi nặng bao nhiêu, ác quả sẽ nặng bấy nhiêu, Thiên Lan điện chủ, thực lực của ta so với ngươi đích xác kém hơn một chút, thế nhưng ta đã lĩnh ngộ nhân quả, mặc kệ sát ý của ngươi đối với ta lớn tới mức nào, lực lượng công kích đối với ta to lớn bao nhiêu, ta đều có thể chuyển dời lên người ngươi, cho ngươi tự nhận hậu quả xấu.
Cổ Thần nhàn nhạt nói.
- Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng này, thiên hạ làm sao có tình huống như vậy?
Thiên Lan điện chủ chưa bao giờ gặp, cũng chưa bao giờ nghe nói qua, thiên hạ còn có chuyện như vậy, điên cuồng hô lớn, ngữ khí không thể tin tưởng.
Cổ Thần thản nhiên nói:
- Trước đây không có bởi vì ta không tồn tại, hiện tại ta đã lĩnh ngộ ra, thế gian liền có nhân quả, ác có ác báo, thiện có thiện báo, không phải không báo, thời gian chưa tới!
- Ngươi thối lắm! Bản tọa không thể làm gì được ngươi, nhưng Thiên Cung có vô số cường giả mạnh hơn xa ta, Nhân Quả Ấn của ngươi có thể đối phó được ta, nhưng sao có thể đối phó được cường giả ngũ hành năm kiếp đại viên mãn? Sao có thể đối phó được cường giả âm dương sinh tử kiếp? Cổ Thần, ngươi chờ xem! Ngươi đối địch với Thiên Lan Thánh điện, đó chính là đối nghịch với Thiên Cung, và địch với Chư Thiên, ngươi chỉ có một đường chết, không có chỗ nào chạy trốn!
Tiếng nói của Thiên Lan điện chủ vừa dứt, thân ảnh liền biến mất trong cơn lốc khắp bầu trời, theo Thiên Lan điện chủ biến mất không thấy, cơn lốc khắp bầu trời trong sát na khôi phục bình tĩnh.
Thiên Lan điện chủ vừa đi, Cổ Thần há miệng phun nhẹ, phun ra một ngụm máu đen, vừa rồi tuy rằng Nhân Quả Ấn đã chuyển dời lực công kích của Thiên Lan điện thủ lên chính bản thân đối phương, thế nhưng Nhân Quả Ấn của Cổ Thần còn chưa hoàn thiện, tại lúc chuyển dời lực lượng, bản thân hắn cũng thừa nhận một bộ phận lực lượng chấn động rất lớn.
Thực lực của Thiên Lan điện chủ so với Kim Sư Thích Ca Mâu Ni mạnh hơn nhiều, thậm chí mạnh hơn mười hai lần, là tồn tại đỉnh cao nhất trong những cường giả ngũ hành bốn kiếp. Cổ Thần mới bước vào Hợp Đạo hậu kỳ không lâu, nếu như không thể dùng Phá Thiên Chỉ, luận thực lực chân chính kém hơn Thiên Lan điện chủ một chút.
Bất quá, thừa nhận một chưởng này, đối với Cổ Thần chỉ là vết thương nhẹ, Thiên Lan điện chủ thụ thương so với hắn nặng hơn rất nhiều, nếu không lùi đi, Cổ Thần lấy Nhân Quả Ấn chống đối, có hại cuối cùng vẫn là Thiên Lan điện chủ.
Trải qua một trận đánh này, bản nguyên ngũ hành trong cơ thể Cổ Thần dưới công kích của Thiên Lan điện chủ chấn động lại dung họp nhiều hơn không ít, thực lực của Cổ Thần đã có bước đề cao nho nhỏ, cách Thiên Kiếp bí cảnh lại gần hơn một bước.
Trong chỗ sâu hư không vô cùng vô tận, trong tinh không cách Thiên Lan tinh hải vô số tinh hải khác có một cây cổ thụ vô cùng khổng lồ, sinh trưởng trong vũ trụ không biết bao nhiêu ức năm.
Cây đại thụ này cắm rễ trong chỗ sâu hư không, rễ cây dài tới vô số ức tỉ dặm, xuyên thấu qua hơn vạn tinh hải, vô cùng vô tận, đạt tới địa phương dùng mắt thường của tu sĩ tuyệt đối không thể nào nhìn thấy.
Thân của đại thụ mười phần tráng kiện, kích cỡ không biết bao nhiêu ức tỉ dặm, nếu như nói thân cây đại thụ này tương đương kích cỡ một tu chân tinh, như vậy một tu chân tinh bình thường chỉ tương đương với một hạt bụi nhỏ.
Thân của đại thụ dài vô số ức tỉ dặm, giống như đâm xuyên qua thời không, tại đỉnh chóp đại thụ khai chi tán diệp, mọc ra vô số phiến lá cây, mỗi một phiến lá cây đều có kích cỡ tương đương một Hằng Hà tinh hệ.
Một vị cường giả ngũ hành một kiếp, hai kiếp, chí ít cũng cần phải thuấn di một ngày một đêm mới có thể thuấn di được từ đầu lá cây bên này tới đầu lá cây bên kia.
Tại đỉnh chóp đại thụ này có vô số phiến lá cây, rậm rạp đen xen vào một chỗ, hình thành một phiến lục địa vô cùng khổng lồ, so sánh với khối đại lục này, toàn bộ Thiên Lan tinh hải chỉ là một địa phương giống như bàn tay mà thôi.
Đại thụ này có lai lịch vô cùng to lớn, được gọi là thế giới chi thụ, từ lúc vũ trụ sơ khai đã tồn tại, cùng thiên địa cổ thần đồng sinh.
Trên tán cây của thế giới chi thụ có một phiến đại lục khổng lồ không gì sánh được, trung ương tòa đại lục này kiến tạo một tòa cung điện rộng lớn không tưởng tượng nổi.
Cung điện này cao với vô số ức tỉ dặm, rộng chừng vô số ức tỉ dặm, đừng nói là một khỏa tinh cầu, cho dù là toàn bộ Hằng Hà tinh hệ đều có thể đơn giản nhét vào trong cung điện này.
Tại cửa chính cung điện có hai chữ cổ khổng lồ so với Thiên Lan Tinh còn lớn hơn --- Thiên Cung.
Bên ngoài Thiên Cung vô số tỉ dặm, khoảng cách chừng hơn mười Hằng Hà tinh hệ, một tòa hư không chi môn thật lớn đứng sừng sững, bên trên cũng có khắc hai chữ lớn như hai tinh cầu --- Thiên Môn, cao xuyên thấu cửu trọng vân tiêu, rộng chừng hơn trăm tỉ dặm. Một khỏa tinh cầu cũng có thể đơn giản từ Thiên Môn đi qua.
Trên tán cây thế giới chi thụ, dó chính là đại bản doanh của trận doanh Chư Thiên, đệ nhất thế lực toàn bộ vũ trụ phàm gian --- Thiên Cung.
Hai bên trái phải Thiên Môn có hai tu sĩ mặc khôi giáp, tu vi đều là ngũ hành bốn kiếp, trước ngực khôi giáp đều có một chữ "binh" thật lớn.
Xa xa một bên còn có một lương đình rất lớn, trong đình có một vị tu sĩ cũng mặc khôi giáp, nhưng trước ngực khôi giáp không phải chữ binh, mà là chữ tướng, khí tức trên người vô cùng kinh khủng, so với hai tu sĩ ngũ hành bốn kiếp đứng hai bên Thiên Môn mạnh hơn nghìn lần vạn lần, sợ rằng chí ít cũng có tu vi ngũ hành năm kiếp đại viên mãn.
Đây chính là thiên binh thiên tướng thủ hộ Thiên Môn trong Thiên Cung.
Đột nhiên, Thiên Môn vốn bình tĩnh sáng ngời u quang, hai vị thiên binh nhất thời đề cao tinh thần hơn không ít, ánh mắt nhìn về phía Thiên Môn.
Vị thiên tướng ngũ hành năm kiếp đại viên mãn đứng lên, chợt lóe về phía thân ảnh, xuyên toa qua hư không vô số ức tỉ dặm, xuất hiện ngay phía trước Thiên Môn.
Trong nháy mắt hạ xuống, phía trước Thiên Môn xuất hiện một dòng xoáy, một vị tu sĩ tuổi tác ước chừng bốn mươi từ trong hư không xuất hiện.
- Là người phương nào?
Người này hét lớn, sóng âm khuếch tán.
Người xuất hiện phía trước Thiên Môn cung kính dị thường, nói:
- Thiên Lan điện chủ Thiên Lan Thánh điện bái kiến thần tướng Thiên Môn, có chuyện quan trọng hội báo Thiên Cung!
Người này đầu đội cao quan, nhìn qua giống như người đọc sách, nguyên lai chính là Thiên Lan điện chủ không lâu trước đó bị Cổ Thần dùng Nhân Quả Ấn kích thương.
Đang khi nói chuyện, Thiên Lan điện chủ cầm một khối ngọc bài đưa tới trước mặt vị thiên tướng Thiên Môn, đó chính là ngọc bài chứng minh thân phận do Thiên Cung phát ra.
Vị thiên tướng này kiểm tra, xác nhận thân phận không lầm, trả lại ngọc bài cho Thiên Lan điện chủ, nói:
- Vào đi!
Nói xong, thân ảnh thiên tướng chợt lóe, lại biến mất không thấy, xuyên toa qua hư không ức tỉ dặm, xuất hiện trong lương đình, ngồi xuống.
Thiên Lan điện chủ cũng dùng thuấn di, thẳng về phương hướng Thiên Cung trước măt.
Từ Thiên Môn tới Thiên Cung có khoảng cách khoảng chừng mười Hằng Hà tinh hệ, Thiên Lan điện chủ dùng thời gian thuấn di một ngày liên tục mới xuất hiện ngay trước Thiên Cung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.