Người biết tên nàng không ít, thế nhưng biết được tuổi tác chính xác của nàng lại không có bao nhiêu người.
Cổ Thần nhìn Vân Tuyết, ánh mắt nhu hòa, mỉm cười nói:
- Chúng ta thực sự có nhận thức.
Vân Tuyết nghi hoặc hỏi:
- Nhưng tại sao ta không nhận ra ngươi?
- Đó là chuyện thật lâu trước đây rồi, nàng không nhớ rõ cùng là bình thường.
Cổ Thần nói, lại chỉ ngón tay về phía tám vị tu sĩ vừa vây công Vân Tuyết, hỏi:
- Những người này là ai?
Trên mặt Vân Tuyết tuôn ra vài tia hận ý, hiển nhiên đối với những người này phi thường phẫn nộ, nói:
- Bọn họ là người của Vu Dạ Tinh, trên Vu Dạ Tinh có một tu sĩ lợi hại tu vi Hợp Đạo hậu kỳ, tên là Vu Thần, Vu Thần và gia gia của ta tranh đấu với nhau mấy vạn năm, nguyên bản thực lực hai người tương đương nhau.
- Thế nhưng sáu mươi năm trước, thực lực Vu Thần đột nhiên bắt đầu tăng lên, dần dần vượt qua gia gia ta một chút, mấy ngày hôm trước Vu Thần và gia gia ta đại chiến một trận, đánh gia gia ta trọng thương, chúng ta tiến vào trong dãy núi Linh Hoang là bởi vì tìm kiếm đại địa nguyên xà, đoạt lấy sinh mệnh chi tâm, chữa tốt cho thương thế của gia gia ta, bằng không chờ một ngày thương thế của Vu Thần khôi phục, nếu gia gia ta không chống được hắn, Vân gia chúng ta liền xong!
- Tu chân tinh Vu Dạ? Vu Thần?
Cổ Thần cười cười, nói:
- Ta đã tới thì sẽ không cho phép Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232608/chuong-892.html