Một ngày một đêm thay nhau trôi qua, Cổ Thần sinh hoạt trong thánh địa Ngũ Hành, trải qua sinh hoạt bình thường củng với tứ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, ngày ngày tuy rất bình tĩnh, nhưng mười phần hạnh phúc, khoái hoạt.
Cổ Thương Khung muốn Cổ Thần sinh một tôn tử, thế nhưng đáng tiếc, Cổ Thần đã tu luyện thành thuần dương chi thể, một thân tinh nguyên hóa thuần dương, bá đạo vô cùng, căn bản không thể kết hợp với âm nguyên của Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm và Tự Ngọc, không thể sinh ra hậu đại.
Còn Hư Tử Uyên là thuần âm chi thể, một thân âm nguyên hóa thành thuần âm, theo đạo lý mà nói, thuần âm thuần dương hẳn là có thể kết hợp, nhưng trên thực tế vô luận là thuần âm hay thuần dương đều đã không còn một chút tạp chất, căn bẳn không thể tiếp tục dung hợp cùng một chỗ.
Thuần âm và thuần dương một chỗ, tối đa là không chống lại lẫn nhau, căn bản không thể kết hợp, hòa hợp thành một thể.
Câu cửa miệng nói, vật cực tất phản, mà đạt tới cảnh giới tinh khiết thì hoàn toàn là một cá thể độc lập, không thể dung hợp với bất kỳ cá thể nào khác.
Sinh hoạt bình tĩnh giằng co hơn mười năm!
Cho dù tâm tình của Cổ Thần bình ổn, nhưng dưới áp lực của ngũ hành thoát khai kiếp cũng không nhịn được bắt đầu nóng ruột.
Còn không tới trăm năm ngũ hành thoát thai kiếp sẽ đánh xuống tiên giới Cổ Hoang, mà Cổ Thần vẫn chưa đạt được bước đầu tiên trong quá trình hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232590/chuong-874.html