Tuy nói con đường tu đạo vô cùng dài dòng xa xôi, không chỉ cần tu khổ luyện, không ngừng đột phá, thu được thọ nguyên càng nhiều hơn, thế nhưng nhân sinh bình phàm, nhất là tu sĩ, thọ nguyên dài tới mấy trăm, mấy nghìn năm, trong năm tháng dài như vậy, nếu như toàn bộ thời gian đều tiêu tốn trong điên cuồng tu luyện, sinh hoạt bình thường còn không bằng cuộc sống vài chục năm của phàm nhân thông thường, vậy có chút cái được không bủ nổi cái mất.
Sinh mệnh dài lâu tựa hồ không mang tới sự vui vẻ, mà là khổ tu liên tục.
Đối với nghi hoặc của tứ nữ, cùng với không giải thích được của người trong thiên hạ, Cổ Thần không có bao nhiêu giải thích, nói cho người đời, đại kiếp nạn thiên địa sắp sảy ra, tất cả gắp bị hủy diệt, thế giới nghênh đón ngày diệt vong, điều này chỉ tạo thành khủng hoảng, khiến toàn bộ tiên giới Cổ Hoang rơi vào bạo loạn.
Nếu như ngày diệt vong thực sự tới, Cổ Thần không cứu được mọi người, như vậy để chúng sinh trong sự bất tri bất giác rơi vào kiếp nạn tốt hơn rất nhiều so với sớm biết kiếp nạn phủ xuống mà rơi vào sợ hãi dằn vặt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thời gian qua mau, nhật nguyệt chuyển dời…
Thời gian giống như nước chảy, chậm rãi trôi qua rồi biến mất.
Hư Không bước vào Hợp Đạo, đây là trở ngại lớn nhất từ khi Cổ Thần tu đạo tới nay, một trở ngại lớn nhất phải đối mặt trên con đường tu chân.
Một trăm năm, hai trăm năm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232579/chuong-863.html