Chương trước
Chương sau

Vì vậy, trên thực tế, toàn bộ Hư Thiên Tông hiện tại, người có quyền chủ đạo chân chính là Thái Hư Cung, thủ lĩnh toàn bộ đạo môn là đạo nhân Ngọc Dương Tử.
Lúc này hai mắt Ngọc Dương Tử chớp động quang mang, nói:
- Cổ Thần trở về Hư Thiên Tông từ khi nào? Tại sao ta không hề biết?
Hư Tương Trần, Đạo Vô Nhai cùng với các cường giả cái thế khác đều lộ ra vài phần kinh hãi, nói:
- Chúng ta cũng không hề biết được, hắn dĩ nhiên có thể dưới tình huống chúng ta không chút hay biết lẻn vào trong Hư Thiên Tông, thực sự vô cùng kỳ quái.
Trong giọng nói của mấy vị cường giả cái thế đều tiết lộ một tia kinh ngạc, cho dù là cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ cũng không có khả năng dưới tình huống bọn họ không hề hay biết một chút lẻn vào trong Hư Thiên Tông, mà Cổ Thần hơn một tháng trước mới chỉ là tu sĩ Giá Vụ hậu kỳ.
Ánh mắt Ngọc Dương Tử rơi vào người Hư Tương Trần, nói:
- Hư sư đệ, ngươi thân là chưởng giáo Hư Thiên Tông, dĩ nhiên có người tiến vào Hư Thiên Tông cũng không biết, thực sự quá tắc trách rồi, nhanh nhanh truyền lệnh xuống dưới, phát động toàn bộ đệ tử Hư Thiên Tông tìm cho ra Cổ Thần. Hắn trở về Hư Thiên Tông khẳng định là tới tìm người nhà rồi, xem sư phụ hắn, hậu nhân Cổ gia hắn đã gặp mặt hắn hay không!
Sắc mặt Hư Tương Trần có chút khó coi, nói:
- Ngọc Dương sư huynh, hiện tại ba tộc nhân, vu, yêu liên thủ công kích Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, việc quan trọng lúc này hẳn phải là đi ngăn cản ba tộc tấn công chứ không phải là tìm kiếm Cổ Thần! Cổ Thần bị ba tộc truy sát, trở về Hư Thiên Tông cũng là vì muốn tị nạn, chúng ta nên nhờ vào Thiên Tinh Hóa Hư đại trận ngăn cản địch nhân bên ngoài trận, thay hắn hóa giải trận tai kiếp này.
Ngọc Dương Tử sờ sờ râu, mỉm cười nói:
- Hư sư đệ, ngươi sai rồi, Thiên Tinh Hóa Hư đại trận sao có thể dễ dàng phá hủy như vậy, ngăn cản ba tộc tấn công không cần phải nóng vội nhất thời, nhưng Cổ Thần trở về Hư Thiên Tông ngay cả chúng ta cũng không nhìn thấy là đạo lý gì? Trước tiên nên tìm ra Cổ Thần rồi nói!

Bách Thảo Phong, động phủ Dược Tiên.
Trong tầng thứ tư Như Ý Linh Lung bảo tháp biến nhỏ như hạt bụi, hai mắt Cổ Thần mở ra, trong ánh để lộ một tia kinh hỉ.
Trải qua hơn năm tháng bế quan tu luyện, rốt cuộc thì cũng hoàn toàn dung hợp hai đại trận pháp thổ, kim trong Ngũ Hành đại trận vào Phá Thiên Chỉ, giúp Phá Thiên Chỉ thành công đột phá tới cảnh giới đệ nhị trọng.
Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt, tựa hồ xuyên thấu qua vô cùng vô tận hư không, nhìn về nơi nào đó, phương hướng chính là Đô Thiên Phong.
Cho dù đang ở trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, nhưng tất cả mọi chuyện xảy ra trong phương viên vạn dặm xung quanh Bách Thảo Phong đều nằm trong cảm ứng của Cổ Thần, những chuyện phát sinh trong Hư Thiên Điện Cổ Thần đều biết rõ ràng.
Lúc này ba tộc nhân, vu, yêu liên thủ vây công Hư Thiên Tông, công kích mãnh liệt đối với Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, chúng cường giả đạo môn Hư Thiên Tông cần phải làm chuyện quan trọng nhất chính là nghĩ biện pháp ngăn cản công kích của cường giả tam tộc.
Thế nhưng, sự thực không như vậy, trọng điểm trong lòng Ngọc Dương Tử không đặt trên vấn đề ba tộc vây công Hư Thiên Tông, mà là trên người Cổ Thần.
Cổ Thần và Ngọc Dương Tử hoàn toàn là người thuộc hai thời đại khác nhau, không quen không thân, không nhận thức.
Ngọc Dương Tử có hứng thú đối với Cổ Thần như vậy tự nhiên không có khả năng lo lắng cho Cổ Thần, vậy chỉ còn một khả năng duy nhất, Ngọc Dương Tử có hứng thú đối với Chiến Thần Lệnh trên người Cổ Thần.
Ánh mắt Cổ Thần lạnh lùng, đối với tâm tư của Ngọc Dương Tử đã suy đoán được tám chín phần mười, thầm nghĩ trong lòng:
"Ta mới luyện thành Phá Thiên Chỉ đệ nhị trọng, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, nguyên bản ta nghĩ dùng cường giả Thánh đình Cơ gia mở ra huyết tế cho Phá Thiên Chỉ đệ nhị trọng của ta, Ngọc Dương Tử, nếu như ngươi đã không biết tốt xấu, trong lòng nảy sinh tham lam, ta cũng không ngại để ngươi làm người thứ nhất nếm thử uy lực Phá Thiên Chỉ đệ nhị trọng."
Trong lúc suy nghĩ, Cổ Thần thôi động Như Ý Linh Lung bảo tháp nhỏ như hạt bụi lẻn xuống dưới lòng đất, dần dần phi độn về phía Đô Thiên Phong.
Đô Thiên Phong, Hư Thiên Điện.
Lúc này tình thế trong đại điện trở nên rất vi diệu. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
Ngọc Dương Tử mặc kệ đám cường giả ba tộc nhân, vu, yêu đang vây công Hư Thiên Tông mà muốn tìm Cổ Thần trước, tâm ý cho dù chưa hoàn toàn nói rõ nhưng cũng có thể suy đoán được, hắn coi trọng Chiến Thần Lệnh trong tay Cổ Thần.
Hư Tương Trần nén giận trên mặt, nói:
- Ngọc Dương sư huynh, Cổ Thần là chưởng giáo tiền nhiệm của Hư Thiên Tông ta, là hắn đã mang truyền thừa bị chặt đứt nghìn năm của Thái Hư Cung tiếp tục truyền thừa tại Hư Thiên Tông, ngươi thân là thủ lĩnh Đạo môn, lẽ nào cũng giống như đám gian tặc Thánh đình và Phật môn, đối với Chiến Thần Lệnh của Cổ Thần muốn dấy máu ăn phần?
Hư Tương Trần nén giận trong lòng, giọng nói oán giận sục sôi, lời lẽ nghiêm trang chính nghĩa.
Thiên Đạo Tông và Hư Thiên Tông từ khi sáng lập tới nay luôn luôn tương giao tâm đầu ý hợp, lịch đại trưởng giáo hai tông đều là huynh đệ kết nghĩa, Đạo Vô Nhai và Hư Tương Trần cũng không ngoại lệ, lên tiếng phụ giúp nói:
- Ngọc Dương sư huynh, Đạo môn chúng ta quang minh chính đại, là danh môn chính phái, há có thể làm chuyện cướp giật đồ vật của hậu bối, để người khác chế nhạo, bị mất thân phận!
Ngọc Dương Tử biến sắc, nếu hai người Hư Tương Trần và Đạo Vô Nhai đã nói rõ, hắn cũng không muốn tiếp tục chơi trò giấu giấu diếm diếm, nói:
- Hai người các ngươi muốn nói cái gì? Cái gì gọi là dấy máu ăn phần? Cái gì gọi là cướp đoạt đồ vật của hậu bối? Ba tộc nhân, vu, yêu liên thủ có thực lực cường đại như thế nào? Ngươi cho rằng bằng vào điểm người Đạo môn chúng ta có thể ngăn cản được ba tộc tấn công? Bản tọa muốn tìm Cổ Thần chính là ý định tạm thời mượn dùng Chiến Thần Lệnh của hắn mới có thể áp được đám người Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả một đầu, mới có hi vọng đánh đuổi được ba tộc tấn công.
Hai gã cường giả cái thế Thái Hư Cung một trái một phải Ngọc Dương Tử quát lớn:
- Hư sư đệ, Đạo sư đệ, Ngọc Dương sư huynh vì tốt cho mọi người, Chiến Thần Lệnh đặt trên người Cổ Thần căn bản không có tác dụng gì, chỉ có Ngọc Dương sư huynh mới có thể phát huy được tác dụng của Chiến Thần Lệnh, đẩy lui cường giả ba tộc.
- Đúng vậy, Ngọc Dương sư huynh công tham tạo hóa, pháp chấn tuyên cổ. Chiến Thần Lệnh phải để Ngọc Dương sư huynh sử dụng thì có thể nói cử thế vô địch. Nếu như Cổ Thần đã trở về Hư Thiên Tông, nên giao Chiến Thần Lệnh cho Ngọc Dương sư huynh, như vậy Ngọc Dương sư huynh mới có thể bảo hộ được Hư Thiên Tông, không bị cường giả ba tộc hủy diệt…
Một vị chưởng giáo Cửu Hoa Tông chi nhánh Đạo môn tên là Cửu Hoa đạo nhân lớn tiếng nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.