Long Nguyên nhíu nhíu mày, hiện tại tính thế rất nguy cấp, hắn không biết giữ lại Cổ Thần rốt cuộc là phúc hay là họa, hoặc là chưa đợi được tới lức cứu Long hoàng ra ngoài, Kim Long Nhai đã sớm tiêu tan trong tiên giới Cổ Hoang rồi.
- Đại thống lĩnh!
Suy nghĩ tới đây, Long Nguyên liên nhìn thoáng qua Ngô Tinh.
Thanh âm của Ngô Tinh vang lên, không chút thỏa hiệp:
- Từ thái cổ tới nay, dũng sĩ long tộc chúng ta khi nào từng lùi bước trước địch nhân? Khi nào từng làm kẻ nhu nhược? Khi nào từng cúi đầu trước kẻ khác cầu mạng sống không ?
- Dũng sĩ long tộc ta đỉnh thiên lập địa, ngạo cốt tranh tranh, có bao giờ sợ ai? Mặc kệ bất cứ kẻ nào, nếu muốn bất lợi đối với long tộc chúng ta đều phải đối mặt với hung tàn nhất của long tộc, đối mặt với phản kích trí mạng, dám lớn giọng muốn phá Kim Long Nhai, cứ phóng qua đây, cho dù Ngô Tinh ra còn một hơi thở cuối cùng cũng sẽ giết mở một đường máu, dùng máu tươi của kẻ tới xâm phạm tế điện cho trận chiến tranh này, dũng sĩ long tộc! Các ngươi có muốn lùi bước không?
- Không lùi…
Được Ngô Tinh khích lệ, mỗi một vị tu sĩ long tộc đều dâng trào nhiệt huyết, chiến ý ngập trời, cùng rống to:
- Dũng sĩ long tộc, các ngươi có muốn làm kẻ nhu nhược không?
Ngô Tinh một lần nữa hét lớn.
- Không muốn!
- Đồ phu và nọa phu (dũng cảm và hèn yếu) chỉ hơn kém một chữ, nắm chặt nắm đấm trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232516/chuong-800.html