Thậm chí ngay cả lần tại Ngọc Tiêu Thành Thánh đình, Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã bày ra thiên la địa võng, cùng với tứ đại thánh chủ nho môn hiện nay lợi dụng Hạo Nghiên Thiên Cương Trấn Ma đại trận vây khốn cũng không thể giết chết được Cổ Thần, ngược lại còn bị Cổ Thần giết chết một vị thánh chủ nhỏ môn. Hiện tại Cổ Thần trốn vào trong Ngũ Hành đại trận, chính là cá vào biển rộng, chim bay trời cao, muốn bắn hắn căn bản là không có khả năng. Thánh hoàng Cơ Nghiêu lo lắng không sai, không quá lâu sau bên phía cường giả thượng cổ Ma môn truyền tới tiếng nhốn nháo rối loạn, tâm tình đám cường giả thượng cổ Âm Dương Ma Tông đều vô cùng kịch liệt, lửa giận ngập trời, hiển nhiên Long Dương đạo nhân cũng đã chết. Ba vị cường giả cái thế truy đuổi Cổ Thần vào trong đại trận đều đã bỏ mình, nhưng Thánh hoàng Cơ Nghiêu có thể cảm nhận rất rõ ràng, Cổ Thần còn sống, bọn họ đã giao đấu với nhau cả chính diện lẫn gián tiếp không biết bao nhiêu lần, đã quen thuộc khí tức của đối phương, nếu như Cổ Thần chết, sinh cơ biến mất, Thánh hoàng Cơ Nghiêu nhất định sẽ có cảm ứng. Thánh hoàng Cơ Nghiêu nói: - Lăng Hư thánh tổ, lần này chúng ta không giết được Cổ Thần rồi, chúng ta đi trước, lần sau có tin tức của Cổ Thần lại tìm đến! Tuy nói Cơ Nghiêu là Thánh hoàng, hiện tại tu vi càng bước vào Hợp Đạo sơ kỳ, trở thành cường giả cái thế, thế nhưng những vị cường giả Thánh đình từ thời đại thượng cổ vừa thoát khốn ra hiển nhiên sẽ không nghe theo mệnh lệnh của hắn, chỉ nghe theo mệnh lệnh của Cơ Lăng Hư. Cơ Lăng Hư là đệ nhất nhân dưới chư tử đại tiên của Thánh đình, vang danh thời thượng cổ hậu kỳ, một lần tiên độ thế gian kia, chư tử đại tiên đều đã tiến vào vũ trụ phàm gian, mà cường giả dưới chư tử đại tiên lại không thể vượt qua được thông đạo tiên phàm, bị nhốt tại thông đạo, vì vậy đã không có Kiền Vũ Thánh hoàng và chư tử đại tiên của Thánh đình, Cơ Lăng Hư không cần nghi ngờ đã trở thành thủ lĩnh cường giả thượng cổ Thánh đình. Cơ Lăng Hư liếc mắt nhìn Thánh hoàng Cơ Nghiêu, nói: - Cổ Thần này là một nhân vật lợi hại, tuyệt đối có tư chất trở thành chư tử đại tiên đời tiếp theo, chúng ta tuyệt đối không để hắn tiếp tục phát triển. Thánh hoàng Cơ Nghiêu nói: - Cổ Thần có thể thông qua Ngũ Hành đại trận rời đi theo rất nhiều địa điểm khác nhau, chúng ta chờ đợi ở chỗ này căn bản không thể nhìn thấy hắn, đồng thời Cổ Thần cùng với tu sĩ bình thường khác nhau, thần thức không thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn, nếu như hắn muốn lén rời đi, ai cũng không biết được, chờ ở chỗ này căn bản không có tác dụng gì, không bằng trở về Thánh đình trước, ta có biện pháp đánh chết hắn. Cơ Lăng Hư liếc mắt nhìn Thánh hoàng Cơ Nghiêu, nói: - Có thực không? Thánh hoàng Cơ Nghiêu gật đầu: - Thiên chân vạn xác! - Được… Cơ Lăng Hư vung tay lên, nói: - Chúng ta về Thánh đình trước. Cơ Lăng Hư ra lệnh một tiếng, tất cả cường giả thượng cổ thuộc Cơ gia, nho môn thánh gia, tiên tông đại phái phụ thuộc Thánh đình đều theo phái sau hắn, lũ lượt rời đi. Vô hình trung, Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã chỉ có danh Thánh hoàng còn quyền lực thực tế của Thánh đình hầu như đều đã rơi vào tay Cơ Lăng Hư toàn bộ. - Kim Thai tôn giả, các ngươi không đi sao? Cơ Lăng Hư đi được nghìn trượng, đột nhiên dừng lại hỏi. Kim Thai tôn giả nhìn Ngũ Hành đại trận một lần nữa, thở dài một hơi nói: - Đệ tử Phật môn, chúng ta trở lại Thiên Thiền Tự thôi! Độ Thiện đại sư vẫn lạc, Thiên Thiện Tự đã không có chủ trì, quyền to lãnh đạo Phật môn tự nhiên hoàn toàn rơi vào tay Kim Thai tôn giả. Thánh đình và Phật môn vừa đi, chúng cường giả thượng cổ Ma môn cũng nhanh chóng bám theo. Cổ vu tộc ở một bên nhìn chằm chằm, nếu như không có Thánh đình bảo hộ, tuyệt đối là một trường tai nạn của Ma môn. - Tu sĩ Đạo gia, chúng ta cũng rời đi thôi! Ngọc Dương Tử nhìn tu sĩ nhân tộc đều đã rời đi, cũng dẫn đầu tu sĩ Đạo gia theo chân. Rất nhanh, nơi này chỉ còn có cường giả thượng cổ cổ vu tộc và yêu tộc. Qua nửa khắc chung, Thánh Ưng đại vương cũng lắc đầu, biết ở chỗ này ôm cây đợi thỏ tuyệt đối là tốn công vô ích, mang theo chúng cường giả thượng cổ yêu tộc rời đi. Bị nhốt hơn vạn năm trong thông đạo tiên phàm, các thế lực lớn thoát khốn đại chiến một hôi, trên cơ bản đều đã thân mệt tâm mỏi, chúng cường giả thượng cổ yêu tộc và Ma môn rời đi, cổ vu tộc không có ý ngăn cản. Cổ vu tộc dừng lại bên ngoài Ngũ Hành đại trận hơn nửa thời thần, cuối cùng Thiên Mục đại vu cũng hiểu chờ đợi hơn nữa thì vẫn là công dã tràng, dẫn theo cổ vu tộc rời đi. Thời điểm xuất phát, chúng cường giả thượng cổ cổ vu tộc chia thành hai bộ phận, một bộ phận chăm chú theo Thiên Mục đại vu, còn một bộ phận nhìn Ngũ Hành đại trận, có chút chần chờ, những người này đều là cường giả cổ vu tộc thừa hận Cổ Thần là Chiến thần chính thống, muốn lưu lại nơi đây chờ đợi Cổ Thần đi ra, nhưng lại không tiện thoát ly đội ngũ cổ vu tộc, chỉ đành theo phía sau, lần lượt rời khỏi. Cổ Thần ở bên trong Ngũ Hành đại trận, đầu tiên là cảm ngộ Hỏa Chi Đại Trận, sau đó lại cảm ngộ Thủy Chi Đại Trận, dung nhập lực lượng hai trận pháp này vào trong Phá Thiên Chỉ, khiến Phá Thiên Chỉ nhất cử đạt tới cảnh giới đệ nhất trọng đại viên mãn. Sau một ngày một đêm, Cổ Thần từ một phương hướng bí mật vượt qua Ngũ Hành đại trận, trở về vừa nhìn, quả nhiên chúng cường giả thượng cổ khắp các thế lực đều đã rời đi hết, hắn phát ra một đạo phi kiếm truyền âm, rất nhanh đã liên hệ được với Ngô Tinh và bốn vị cường giả cái thế long tộc, hội tụ với nhau tại bên ngoài thông đạo tiên phàm. - Ta đã nói rồi, Cổ Thần lão đệ khẳng định sẽ bình yên vô sự, ha ha… Vừa nhìn thấy Cổ Thần, Ngô Tinh lập tức cười ha ha vui vẻ. - Ba vị cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ đuổi vào trong Ngũ Hành đại trận, thậm chí còn có tông sư trận pháp như Long Dương đạo nhân, ngươi dĩ nhiên có thể an toàn không việc gì, thực sự khiến người khác chấn động! Bốn vị cường giả cái thế Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân đều vì Cổ Thần cảm thấy khiếp sợ không ngớt. Hiện tại Ngô Tinh đã bước vào Hợp Đạo kỳ, thực lực mạnh, so với đại trưởng lão long tộc Long Nguyên không hơn kém bao nhiêu, địa vị trong long tộc hết sức quan trọng, không giống như Thánh hoàng Cơ Nghiêu trong Thánh đình hiện tại. Ngô Tinh đã coi trọng Cổ Thần, bốn người Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân tuy đều là cường giả cái thế thời đại thượng cổ, nhưng bởi vì có Ngô Tinh, tự nhiên không có điều gì kỳ thị đối với Cổ Thần. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Đồng thời, trong con mắt bọn họ, Cổ Thần đã khiến bọn họ chấn động vô cùng, lại bởi vì giải cứu Long hoàng mà đến, sao có thể nhìn thấp Cổ Thần? - Thoát khỏi ba vị cường giả cái thế đều là vì ta đã tìm hiểu hoàn toàn thấu triệt đối với Ngũ Hành đại trận, chỉr là may mắn mà thôi. Cổ Thần nhàn nhạt cười, cũng không nói toạc ra, chuyển trọng tâm tới chính đề, nói: - Không biết Long hoàng các hạ bị vây khốn nơi nào? Vì sao không cùng với các vị đi ra?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]