Cho dù là người nào cũng không thích thú gì chuyện luôn luôn có một con mắt từ trong bóng tối nhìn trộm chính mình, vì vậy Cổ Thần đối với tướng sĩ phàm nhân kia hạ quyết tâm phải giết.
Không quá lâu sau, năm người Cổ Thần đã phi độn vượt qua sa mạc Tây Hoang, đi tới bên ngoài Tây Hải được gọi là Tiên Nhân Mộ Địa.
Chỉ thấy bầu trời phía trước cuồn cuộn cát bụt, bầu trời nối liền thành một phiến, tất cả đều là cát bụi, đã phân biệt không rõ thiên và đại, chỉ có biển cát vô cùng vô tận, bao la hạo hãn.
Năm người dừng phi độn, đứng giữa hư không bên ngoài Tây Hải chừng nghìn trượng.
Ngô Tinh lấy ra một cuộn tranh, mở ra quan sát.
Bốn người Cổ Thần thì lấy ra một khối ngọc giản, tiên lực truyền vào, ngọc giản tức thì chiếu lên một bộ đồ án, so với hình ảnh trong cuộn tranh của Ngô Tinh giống nhau như đúc, đều là lộ tuyến đi lại trong Tây Hải do long hoàng lưu lại.
Năm người quan sát hồi lâu, Ngô Tinh thu lại cuộn tranh, nói:
- Tiếp tục đi về phía nam trên dưới bảy vạn dặm chính là cửa vào Tây Hải năm xưa long hoàng đã đi.
Bốn người quan sát đồ án trong ngọc giản, trên cơ bản cũng nhận ra được cửa vào lộ tuyến đi lại trong Tây Hải, cùng với khoảng cách so với vị trí hiện tại, tất cả cùng gật đầu.
Năm người phi độn về phía nam, bay được bảy vạn dặm rốt cuộc cũng xuất hiện bên ngoài cửa vào Tây Hải năm xưa long hoàng đã đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232464/chuong-748.html