Chương trước
Chương sau

Cổ Thần đi theo Thần Giao Vương vào trong Thiên Đình điện, ở bên trong lại xuyên qua mấy cái sân nhỏ, cuối cùng đi vào hậu điện của một toà tiểu viện.
Khoé mắt Cổ Thần khẽ giật, trong tiểu viện này lại bố trí một tầng cấm chế, cái cấm chế này đối với Cổ Thần chẳng có chút tác dụng gì, nhưng ở bên trong cấm chế ẩn chứ pháp tắc lực cũng đủ để vây khốn bất cứ tu sĩ nào dưới Độ Hư cảnh, ngay cả tu sĩ vừa mới tiến vào Độ Hư cảnh cũng có thể bị cấm chế này vây khốn thời gian ngắn.
Cổ Thần nội tâm thầm nghĩ ngợi một lúc, lập tức sắc mặt âm trầm hẳn.
Thần Giao Vương cảm ứng được sát khí của Cổ Thần đang dâng lên, trong nội tâm càng thêm kinh hãi, vội vàng nói:
- Ngài ... ngài đừng nóng giận, ta lập tức đem cái cấm chế này thu hồi thỉnh Thiên Hồ Vương đi ra. Bổn vư .... không, tiểu Giao cam đoan Thiên Hồ Vương không hề bị tổn thương một cọng tóc nào!
Thần Giao Vương vừa nói đã gián tiếp chứng minh Tiểu Bạch đúng là bị nhốt ở trong cái cấm chế này.
- Hừ!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, bàn tay phải đưa lên, năm ngón tay vũ động bắn ra năm đoạ chỉ cương phân biệt bắn về năm chỗ hẻo lánh khác nhau trong nội viện.
Cấm chế này gọi là Ngũ hành tù tiên trận, là một cái trận pháp lợi hại trong ngũ hành trận, nhưng vận dụng Ngũ hành pháp tắc lực cũng không sâu, Cổ Thần với tư cách là một Trận pháp tông sư, chỉ cần liếc qua một cái đã nhận ra tất cả mọi thứ trong trận.
Năm ngón tay điểm ra, cái cấm chế này lập tứ bị phá, Ngũ hành phong ấn lực bên trong cũng lập tức biến mất.
Sau đó, không cần Thần Giao Vương mở miệng, Cổ Thần đã vọt vào bên trong, kích động hô lên:
- Tiểu Bạchhhhhh!
Trong nội viện chỉ có một căn phòng đang đóng kín cửa.
- Tiểu Bạchhhhhh!
Cổ Thần chỉ dừng lại trong nội viện một chốc lát, rồi vọt tới trước cửa phòng đẩy cửa vào.
Trong phòng, một thiếu nữ vận áo trắng đang đứng đó kinh ngạc nhìn về phía cửa ra vào.
Thiếu nữ áo trắng này khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, da thịt trắng ngần nhưng mỹ ngọc hoàn mỹ vô khuyết.
Tuy nhiên thiếu nữ này so với Tiểu Bạch trăm năm trước có chút khác biệt, tướng mạo chín phần giống nhau nhưng càng thêm thành thục, càng thêm thuỳ mị và hoàn mỹ hơn.
Hơn nữa, trên người thiếu nữ này còn tản ra phong thái quyến rũ khiến người nhìn chỉ cảm giác như đối diện với thiên tiên, khiến lòng nhộn nhạo không nhịn được yêu thương trìu mến.
Mặc dù cách hơn trăm năm không gặp, nhưng Cổ Thần có thể khẳng định, thiếu nữ trước mặt chính là Tiểu Bạch, cho nên hắn hưng phấn hô lên:
- Tiểu Bạch, ta tới tìm nàng rồi đây!
Thiếu nữ nhìn Cổ Thần có chút nghi hoặc, trong mắt cũng không lộ vẻ kinh hỉ, mà thản nhiên hỏi:
- Ngươi là ai?
Vẻ tươi cười của Cổ Thần đột nhiên cứng ngắt, hỏi:
- Nàng không nhận ra ta?
Tiểu Bạch mở mịt lắc đầu, nói:
- Ta không biết ngươi.
- Cái gì?
Cổ Thần quát lớn một tiếng, hắn thiên tân vạn khổ xâm nhập vào trong Thiên Dình chém giết hai gã cường giả Yêu Tộc, lực chiến Thần Giao Vương, diệt sát Kim Bằng Vương, hao hết tâm sức mới tương kiến được Tiểu Bạch.
Giờ phút này tâm tình hắn đang rất kích đông, cảm xúc hưng phấn không thôi, nhưng ngữ khí lạnh băng và xa lạ của Tiểu Bạch cùng với câu nói vừa rồi đã khiến lòng hắn đột nhiên lạnh lẽo.
- Nàng mất trí nhớ?
Cổ Thần chấn kinh, duỗi tay ra hướng bàn tay mềm của Tiểu Bạch chộp tới, nói:
- Đưa tay ta xem!
Cổ Thần muốn dùng Thuần Dương tiên lực kiểm tra cơ thể Tiểu Bạch. Phản ứng của Tiểu Bạch quá không bình thường, một tu sĩ trí nhớ rất kinh ngươic, chỉ cần là người quen biết, cả đời đều sẽ không quên, mà Cổ Thần cùng Tiểu Bạch quan hệ có thể nói là thập phần thân thiết, câu chuyện của hai người ngồi nói bả mấy ngày đêm cũng không thể hết được.
- Đừng chạm vào ta!
Thình lình, Cổ Thần vừa đưa tay ra, Tiểu Bạch liền nhanh chóng lui lại phía sau, ánh mắt nhìn Cổ Thần đầy cảnh giác.
Cổ Thần có thể xác định, Tiểu Bạch chắc chắn một trăm phần trăm đã mất trí nhớ, bởi vì từ ánh mắt của nàng lúc này, Cổ Thần chỉ thấy được sự lãnh đạm và lạnh lùng, nàng không hề có một chút ấn tượng về Cổ Thần trong đầu.
- Là ta đây, Cổ Thần đây, nàng không nhớ sao?
Cổ Thần nhìn Tiểu Bạch, nhẹ giọng nói hòng muốn đả động trí nhớ của nàng:
- Chúng ta quen biết nhau ở Linh Phù sơn, cùng nhau xâm nhập vào Hạo Thiên động phủ ở Đông Hoang, cùng nhau tiến vào Hư Thiên Tông, tại Lý gia bí địa nàng thay ta ngăn cản một chương của Tàng Thiên Cơ, sau đó bị truyền tống tới Yêu vực. Rồi tiến vào Côn Ngô bí cảnh chúng ta mới bị tách ra, nàng bị người mang vào Thiên Đình này, lúc chia tay ta đã nói sẽ sớm ngày trở lại Thiên Đình tìm nàng, hiện tại ta đã đến rồi ... chẳng lẽ tất cả nàng đều quên hết sao?
- Cổ Thần?
Tiểu Bạch dò hỏi.
- Là ta, nàng nhớ rồi sao?
Cổ Thần vui nói.
Tiểu Bạch lắc lắc đầu nói:
- Không nhớ, đối với ngươi ta không có một chút ấn tượng nào cả, ta làm sao có thể cùng ngươi trải qua nhiều kinh nghiệm như vậy? Ngươi đùng hòng gạt ta, ta sẽ không cùng tên Kim Bằng Vương kia song tu Thiên Yêu đại pháp gì đó đâu. Chết cũng không!
- Ta không hề lừa nàng, ta là từ bên ngoài Thiên Đình, Trung thổ Cổ Hoàng tới đây, đó là nơi chúng ta quen biết nhau, về phần tên Kim Bằng Vương kia, đã bị ta trảm sát rồi, vĩnh viễn không thể làm phiền nàng nữa!
Cổ Thần nói tiếp:
- Từ nay về sau, nàng có thể làm tất cả những gì nàng muốn, không có bất kỳ ai dám ngăn cản nàng, nếu có một dám tới ta giết một, có hai cái ta giết cả hai!
- Thật sự?
Trên mặt Tiểu Bạch lộ vẻ kinh hỉ, hiển nhiên nàng ở Thiên Đình cũng không được thoải mái gì.
Cổ Thần gật gật đầu nói:
- Chắc chắn một trăm phần trăm!
Tiểu Bạch vui vẻ nói:
- Ta muốn rời đi cái nơi quỷ quái này, ta đã bị nhốt ở đây mấy chục năm rồi, cấm chế bên ngoài quá lợi hại, ta muốn đi ra ngoài cũng không thể được.
- Đương nhiên không thành vấn đề, ta đến Thiên Đình chính là muốn dẫn nàng rời khỏi đây mà!
Cổ Thần nói tiếp:
- Nhưng trước khi đi, ta muốn hiểu rõ, nàng rốt cuộc tại sao lại mất trí nhớ!
Dứt lời, Cổ Thần liền quát lớn:
- Thần Giao Vương!
- Tiểu Giao ở đây, ngài có gì phân phó?
Thần Giao Vương lập tức đi vào, không dám chậm trễ chút nào. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt, nhìn Thần Giao Vương, gằn giọng nói:
- Nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra?
Thần Giao Vương run run giọng nói:
- Cái này ... đều là do Kim Bằng Vương làm, không liên quan gì tới tiểu Giao, thực sự không có chút xíu liên quan nào ...
- Nói!
Cổ Thần quát lạnh.
Thần Giao Vương sợ hãi, nuốt từng ngụm nước bọt, nói:
- Thiên Hồ Vương lúc mới vào Thiên Đình, mỗi ngày đều được Khổng Tước Vương kèm nàng tu luyện, nàng tiến bộ rất tốt, chỉ là sau khi Kim Bằng Vương tới Thiên Đình trở thành đầu lĩnh liền muốn cùng nàng song tu Thiên Yêu đại pháp. Nhưng nàng nhất quyết không theo, hơn nữa còn đối với Kim Bằng Vương vô lễ, nói ngài sớm muộn cũng sẽ có một ngày tới tìm nàng khiến Kim Bằng Vương bạo nộ. Nhưng bởi vì có Khổng Tước Vương và Ngọc Kình Vương ngăn trở hắn mới không ép buộc nàng song tu. Nhưng hắn rất ghét nàng mỗi ngày đều gọi tên ngài, do đó hắn cho nàng ăn một khoả Vong Trần đan khiến nàng quên hết tất thảy mọi việc trước đây, sau đó đem nàng nhốt ở chỗ này. Mặc dù nàng vẫn có thể tu luyện nhưng không thể gặp được người khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.