Chương trước
Chương sau

Một trăm chín mươi sáu đạo quyền cương của Cổ Thần đánh lên ba kiện thượng phẩm phòng ngự tiên bảo của Kim Bằng Vương, bởi vì không còn được tiên lục của Kim Bằng Vương thao khống cho nên lực phòng ngự của chúng liền giảm xuống đáng kể, hai kiện trực tiệp bại đánh bạo, còn một đạo hoàng sắc quang mang cũng bị đánh bay về phía xa.
Vừa kêu gào thảm thiết, thân hình Kim Bằng Vương vừa biến lớn, thành ngàn trượng lớn nhỏ, hắn bị Thuần Dương Hoả đốt cho thành nguyên hình rồi.
Cái này cũng không phải là hắn chủ động mà do tổn thương quá lớn mà bức trở về nguyên hình, loại tổn thương này đã nói lên tính mạng hắn đã rất nguy kich, cho dù có thoát được thì không có mấy trăm năm hoặc hơn ngàn năm điều dưỡng cũng khò lòng mà hồi phục được thương thế, thậm chí có khi cả đời cũng không thể khôi phục được.
Mà Kim Bằng Vương lúc này đã ở vào tình thế cực kỳ nghiêm trọng rồi, bởi vì cho dù hắn biến trở về nguyên hình, với thân hình cả ngàn trượng này bà vẫn bị Thuần Dương Hoả bao trọn bên trong như trước.
Kim Bằng Vương ở trong hư không không ngừng giãy dụa, gầm rú liên hoòi, rất nhanh, thanh âm gào rú của hắn đột nhiên ngừng bặt, thân hình cũng đình chỉ giãy dụa, thân hình cực lớn của hắn từ trong hư không rơi thẳng xuống dưới một mảnh thổ địa lơ lửng bên dưới.
Tất cả Yêu Tộc cường giả lúc này, trong nội tâm đều kịch liệt rung động, Kim Bằng Vương vừa mới trở thành Yêu Đế một đời của Yêu Tộc mà đã vẫn lạc, trực tiếp bị Thuần Dương Hoả thiêu chết, trong không khí lúc này tràn ngập mùi thịt khét!
Đám Yêu Tộc này thập phần hoảng sợ, Kim Bằng Vương đã chết, cũng đồng nghĩa với họ không cách nào là đối thủ của Cổ Thần, không có ai có đủ can đảm tiến lên ngăn cản Cổ Thần cả.
Thứ nhất là vì uy thế của Cổ Thần chấn nhiếp, sau là Kim Bằng Vương cùng với đám Yêu Tộc này cũng không có bao nhiêu giao tình.
- A, Cổ Thần cẩu tặc kia, ngươi lại dám giết ta? Bổn đế là Kim Sí Đại Bằng Điểu, bổn đế có được thái cổ Kim Ô thần điểu huyết mạch, mau dừng tay lại, giết bổn đế, người sẽ dính lấy khí tức tử vong của bổn đế, Kim Ô tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi! Mau dừng tay! Nguyên thần của ta a a a a a .....
Thanh âm rống giận và sợ hãi của của Kim Bằng Vương từ trong biển lửa truyền ra. Đọc Truyện Online Tại truyentop.net
Vừa rồi, thân thể bị thiêu đốt kịch liệt đau đớn khiến Kim Bằng Vương không cách nào làm ra bất kỳ phản kháng nào, khi cái thân thể này tử vong thì nguyên thần lập tức lộ ra ngoài, bị Thuần Dương Hoả tiếp tục thiêu đốt!
Thân thể của Kim Bằng Vương dưới sự thiêu đốt của Thuần Dương Hoả ngày càng thu nhỏ lại rồi hoá thành hư vô, không bao nhiêu lâu thân thể cả mấy ngàn trượng của Kim Bằng Vương đã toàn bộ hoá thành hư vô, nguyên thần ẩn nấp bên trong cũng sẽ bị đốt thành hư vô.
Thuần Dương Hoả có thể thiêu tẫn thế gian vạn vật, nguyên thần của Kim Bằng Vương căn bản không dám lao ra khỏi thân thể cho nên chỉ có thể dùng uy thế của tổ tiên đến doạ Cổ Thần ...
Thái cổ Thiên Đình chưởng quản thiên hạ, không ít Nhân tộc tiên vương tiên tôn thời thái cổ đều ở trong Thiên Đình nhậm chức vị, quy phục Thiên Đế, như Bảo Tháp Thiên Vương cũng chính là thần tử dưới trướng của Thiên Đế lúc đó.
Cổ Thần nếu không gặp được Côn Ngô Tiên Đế, biết rõ bộ mặt thật của Thiên Đế Kim Ô thần điểu cũng chỉ là toạ kị của Côn Ngô Tiên Đế, mà Thiên Đình này cũng không phải do Thiên Đế tạo ra, mà do chính Côn Ngô Tiên Đế kiến tạo. Đối với tên Thiên Đế này đã sớm khinh bỉ rồi, hiện giờ làm gì còn có thể ở chỗ này chấn trụ được Cổ Thần?
Huống chi, Thiên Đế từ sớm đã đi đến phàm trần vũ trụ rồi, không còn ở Cổ Hoang thế giới từ rất lâu, làm sao có thể ảnh hưởng tới Cổ Thần?
Cổ Thần cười lạnh một tiếng nói:
- Tạp mao điểu, trong Côn Ngô bí cảnh ngươi dùng bí pháp trọng sinh, nếu không phải ta đánh trọng thương ngươi, ngươi sẽ bỏ qua cho Nhân tộc tu sĩ trong Côn Ngô bí cảnh lúc đó sao? Ta mặc dù đánh trọng thương ngươi, đối với ngươi có oán thù, nhưng tại trong Hắc Đế mộ huyệt ta đã cứu mạng ngươi ở tầng thứ hai, ân oán xem như triệt tiêu, vậy mà ngươi lại vong ân phụ nghĩa, vừa ra khỏi Hắc Đế mộ huyệt đã lật mặt thành thù. Đối với loại tiểu nhân hèn hạ nhà ngươi, ta có thể buông tha tính mạng của ngươi sao? Để cho ngươi có cơ hội một lần nữa quay lại cắn ta? Ngươi đã muốn giết ta thì ta chỉ có thể giết chết ngươi trước mà thôi! Tạp mao điểu, hoá thành tro tàn bên trong Thuần Dương Hoả của ta đi!
Cổ Thần không có chút ý niệm dừng tay nào trong đầu, đối với Kim Bằng Vương hắn đã hạ quyết tâm phải diệt!
- A a a a ... Cổ Thần ngưoi dám giết bổn đế .... A a a a a a ... Ngươi muốn chết sao ....
Tiếng kêu thê lương của Kim Bằng Vương vang lên liên tục, nhưng lúc này một nửa thân thể của hắn đã bị Thuần Dương Hoả thiêu cháy thành hư vô. Nguyên thần của Kim Bằng Vương cũng đã cân kề nguy hiểm chí mạng, cho nên ngữ khí của hắn đã chuyển biến:
- Ngươi đừng giết ta, ta hết thảy đều nghe ngươi, ta cũng không dám kiêu ngạo nữa, ta không dám phản kháng nữa, ta không dám a a a a a ...
Cổ Thần bất vi sở động, Thuần Dương Hoả bá đạo vô cùng, theo thân thể ngày càng nhỏ lại, Kim Bằng Vương rốt cuộc không cách nào tiếp tục để nguyên thần trốn trong thân thể nữa, hắn kiệt lực ngưng kết tiên lực thành một cái cương tráo kim sắc khoảng một trượng bao lấy nguyên thần hắm, liều mạng phóng ra bên ngoài.
Giờ khắc này, thân thể Kim Bằng Vương đã bị huỷ, hiệu quả phong ấn của Cấm Thần Tiên Phù cũng đã mất tác dụng, tu vi của Kim Bằng Vương lại khôi phục đến Hư Không hậu kỳ, cương tráo do pháp tắc lực tạo thành có sự thấu hiểu thiên đạo rất sâu, do đó ở trong Thuần Dương Hoả cũng không lập tức bị đốt thành hư vô.
Gần lao ra khỏi Thuần Dương Hoả, chỉ còn một xíu nữa, Kim Bằng Vương liền rống to lên:
- Cổ Thần, ngươi sẽ phải trả giá đắt ...
Cổ Thần khẽ nhấc tay lên, một đạo ánh sáng cực kỳ đẹp mắt đánh tới kim sắc quang cầu bao lấy nguyên thần Kim Bằng Vương đánh tới.
Nguyên thần Kim Bằng Vương vừa lao ra khỏi Thuần Dương Hoả đã bị đạo ánh sáng này tập kích, lập tức một tiếng hét thảm thiết lại vang lên, trong chốc lát tiên lực cương tráo của hắn liền hoá thành hư vô.
Đạo ánh sáng đẹp mắt đó chính là Trấn Minh Ngọc Bia chuyên dùng để diệt sát nguyên thần, âm hồn. Tiên lực cương tráo của Kim Bằng Vương vừa mất, Thuần Dương Hoả lại lập tức vồ tới, trong chốc lát nguyên thần của Kim Bằng Vương đã hoá thành hư vô.
Kim Bằng Vương, thần hình câu diệt!
Toàn bộ Thiên Đình lúc này đều chìm trong im lặng quỷ dị.
Tất cả các Yêu Tộc tu sĩ lúc này đều có thể nghe được nhịp hô hấp của nhau.
Đang lúc bọn họ còn kinh ngạc vì Cổ Thần xuất ra Chiến Thần Lệnh thì Kim Bằng Vương đã bị Cổ Thần diệt sát, bị Thuần Dương Hoả thiêu đốt hình thần câu diệt.
Lúc này, Cổ Thần đang đạp không đứng trên Thuần Dương Hoả hải, trông như một tử vong sứ giả đến từ địa ngục vậy. Mỗi một tu sĩ Yêu Tộc nhìn tới Cổ Thần, trong nội tâm đều không nhịn được run rẩy.
Thân thể Cổ Thần biến lại về nguyên hình, hư không một trảo chụp lấy Chiến Thần Lệnh vào tay.
Chiến Thần Lệnh giống như miếng bọt biển, hút toàn bộ Thuần Dương Hoả vào trong, chỉ chốc lát tất cả Thuần DƯơng Hoả đã biến mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.