Chương trước
Chương sau

- Đây là Thanh Hoa đại đế? Quả nhiên không hổ là vị đại đế có thể lĩnh ngộ Mộc chi bản nguyên, người đã chết gần mười vạn năm rồi mà thân thể vẫn phát ra sinh cơ dào dạt như vậy, so với Hư Không Kỳ siêu cấp cường giả còn muốn cường đại hơn không chỉ trăm lần!
Các vị đại đế để tránh cho thân thể sau khi chết bị người khác huỷ diệt nên trước khi lâm chung đều sẽ phong ấn một chút thực lực lúc còn tại thế vào thân thể của chính mình. Giống như Hắc Thuỷ đại đế, vẻn vẹn chỉ là một chút lực lượng còn sót lại phụ thể vào trong Cổ Thần cũng đủ để Cổ Thần đánh trọng thương Cơ Nghiêu cùng Độ Thiền đại sư hai siêu cấp cường giả.
Cho nên, Cổ Thần đối với thân thể của Thanh Hoa đại đế cũng không có bất kỳ tà niệm nào. Mặc dù thân thể của Thanh Hoa đại đế chắc chắn còn hơn cả vô thượng tiên bảo, trải qua đằng đẳng tuế nguyệt đầu không chút tổn thương vẫn như vừa mới chết ngày hôm qua, nhưng nếu ai dám động đến thân thể này của hắn tuyệt đối là tìm chết!
Bên cạnh cái đài cao Thanh Hoa đại đế ngồi có một cột sáng màu xanh nối liền từ dưới lòng đất lên đến đỉnh động.
Trong cột sáng màu xanh này có một cái hạt châu to cỡ nắm tay trẻ con tản ra mêng mang sinh mệnh khí tức, tựa hồ như sinh mệnh lực của cả thế giới đều tụ tập trong hạt châu nho nhỏ đó vậy.
- Mộc chi bản nguyên!
Hai mắt Cổ Thần toả sáng, kinh hô lên một tiếng.
Thân thể linh mẫn của Cổ Thần có thể rõ ràng cảm ứng được hạt châu nho nhỏ kia đúng là là Mộc chi bản nguyên mà từ cách vạn trượng trên mặt đất hắn cảm ứng được lúc trước.
Thuỷ chi bản nguyên có thể làm cho tu vi của hắn vừa mới bước vào Đằng Vân sơ kỳ bước thẳng vào Đằng Vân trung kỳ, Cổ Thần tin chắc là với tu vi Giá Vụ sơ kỳ đã cực kỳ củng cố, sắp tiến vào Giá Vụ sơ kỳ đỉnh phong hiện tại của hắn, bằng vào Mộc chi bản nguyên nhất định có thể một lần nữa đột phá bước vào Giá Vụ trung kỳ!
Trong mộ huyệt của Hắc Thuỷ đại đế, lúc đó có chừng mười mấy người đều muốn cướp lấy Thuỷ chi bản nguyên, nhưng lúc này đây, ở nơi này chỉ có mỗi một mình Cổ Thần, không có một ai khác tranh giành cho nên Cổ Thần cũng không hề sốt ruột đi thu Mộc chi bản nguyên.
Trong mộ huyệt của Hắc Đế, Cơ Nhiêu bị lực lượng cường đại của Hắc Thuỷ đại đế phản chấn đã để Cổ Thần một bài học kinh nghiệm sâu trong lòng.
Ở trong mộ huyệt của Hắc Đế Cổ Thần may mắn có được di vật đã bị mất của Hắc Thuỷ đại đế nên mới có thể tiếp cận THuỷ chi bản nguyên, nhưng hiện tại trong tay hắn không hề có bất kỳ cái gì đại loại như di vật của Thanh Hoa đại đế cả.
Ánh mắt của Cổ Thần liền chuyển lên vách tường hai bên động sảnh.
- Mộc đại trận đồ!
Cổ Thần nhìn trận đồ khắc trên vách động bên trái cười nói.
- Nếu không có Càn Khôn ngọc bích, có lẽ ta còn phải mất thời gian tìm hiểu Mộc đại trận đồ một phen, nhưng hiện tại không cần phải làm vậy rồi!
Dứt lời, Cổ Thần liền hướng vách động bên phải nhìn qua, trên đó khắc chằng chịt cổ văn, đều là tu chân bí pháp Thanh Hoa đại đế lưu lại.
Khi đại nạn của tu sĩ đến, trong nội tâm của họ đều rất mâu thuẫn, vừa hi vọng sau khi chết sẽ không bị bất luận kẻ nào quấy rầy cho nên mới thiết kế thủ vệ hoặc cơ quan thủ hộ mộ huyệt.
Nhưng một mặt lại hi vọng sở học cả đời của bản thân có thể lưu truyền hậu thế, cho nên ở nơi trung tâm của mộ huyệt họ thường thường sẽ lưu lại tu chân bí pháp cho người hữu duyên.
- Có thêm Mộc chi bí thuật, vậy là trong Ngũ hành bí thuật ta đã có được bốn loại, chỉ kém Kim bí thuật là có thể đem Ngũ hành bí thuật hợp nhất rồi!
Cổ Thần nhìn Mộc bí thuật trên vách động bên phải vui vẻ nói:
- Năm vị đại đế thượng cổ mỗi người đều có thành tự đỉnh cao trong một lĩnh vực, đối với pháp tắc lĩnh ngộ cũng rất đặc biệt và có lý giải thập phần sâu sắc. Nói về Ngũ hành bí thuật thì bọn họ so với Thái cổ tiên vương tiên tôn còn lợi hại hơn rất nhiều. Nếu như ngũ hành bí thuật hợp nhất sẽ hoàn toàn vượt qua bất kỳ một loại bí pháp nào từ xưa đến nay!
Có Càn Khôn ngọc bích bên người, khả năng lĩnh ngộ của Cổ Thần đã đến trình độ biến thái, lần đầu xem qua Mộc bí thuật hắn không chỉ đem toàn bộ ghi nhớ sâu vào trong lòng mà còn có thể lĩnh ngộ được sáu thành, lần thứ hai xem thì đã lĩnh ngộ đến tám phần, lại nhìn một lần nữa thì đối với Mộc bí thuật hắn đã lĩnh ngộ thấu triệt như là một tông sư cả đời tu luyện Mộc bí thuật vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hơn nữa, Mộc bí thuật sau khi được Cổ Thần lĩnh ngộ vào trong tâm trí liền dần dần dung hợp với ba loại bí thuật hắn đã lĩnh ngộ trước đó, khiến trong tâm trí của Cổ Thần dần hình thành một chỉnh thể kết hợp của bốn loại ngũ hành bí thuật với nhau.
Một ngày sau, Cổ Thần đối với Mộc bí thuật đã hoàn toàn lĩnh ngộ xong, hơn nữa còn đem Thuỷ Hoả Mộc THổ bốn loại trong ngũ hành bí thuật hoàn toàn dung hợp hình thành một loại bí thuật mới. Nếu sau này đạt được Kim bí thuật, Ngũ hành bí thuật đồng thời dung hợp cùng một chỗ chính là một loại bí pháp vượt xa tất cả cái gì gọi là vô thượng bí pháp!
Sau khi xem xông bí thuật, ánh mắt Cổ Thần lại lần nữa tập trung lên Mộc chi bản nguyên.
- Phá Thiên Chỉ!
Cổ Thần điểm một ngón tay ra.
Một tia sáng chói lóng lánh từ đầu ngón tay Cổ Thần toả ra, chỉ cương còn chưa xuất hiện đã nghe một tiếng "keng" thật lớn vang lên, nguyên lai chỉ cương đã dùng tốc độ cực nhanh xuyên thẳng qua hư không trực tiếp đánh lên cột sáng màu xanh.
Chỉ cương Phá Thiên Chỉ đánh trúng cột sáng lại vang lên âm thanh như kim thiết chạm vào nhau.
Chỉ cương Phá Thiên Chỉ nhạt nhoà đi vậy mà cột sáng màu xanh kia lại không hề lay động chút nào.
- Phá Thiên Chỉ của ta so với mấy chục năm trước đã tiến bộ hơn rất nhiều, lực công kích cơ hồ đã tăng gấp đôi, vậy mà vẫn không thể tạo thành chút vết tích nào đối với cột sáng kia! Lực phòng ngự của cột sáng này quả thật đã đạt tới trình độ bất khả tư nghị rồi!
Cổ Thần nhìn chằm chằm vào cột sáng bao bọc bên ngoài Mộc chỉ bản nguyên kia kinh ngạc không thôi.
Phá Thiên Chỉ một ngày chỉ có thể sử dụng một lần, là công kích mạnh nhất mà Cổ Thần có thể phát huy ra. Lúc này ngay cả Phá Thiên Chỉ cũng không thể phá vỡ được phòng ngự của cột sáng thì Cổ Thần đã không còn biện pháp nào khác với nó nữa rồi.
Mộc chi bản nguyên ở ngay trước mắt vậy mà Cổ Thần lại chỉ có thể nhìn mà không thể sờ được.
Cổ Thần nhìn Mộc chi bản nguyên mà trong nội tâm lại khổ sở suy nghĩ biện pháp để lấy nó ra.
Mộc chi bản nguyên là Cổ Thần bắt buộc phải lấy rồi, vô luận như thế nào cũng phải thu được nó vào tay. Chỉ có bước vào Giá Vụ trung kỳ mới đủ thực lực xâm nhập vào Thiên Đình.
Từ khi bước vào Giá Vụ kỳ, trong lòng Cổ Thần đối với siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ đã có một chút phán đoán đại khái. Tàng Khôn Huyền, Thanh Hoa Vương đều là Hư Không sơ kỳ tu sĩ, Ngọc Kình Vương, Long Thương là Hư Không trung kỳ tu sĩ, Kim Bằng Vương chính là Hư Không hậu kỳ tu sĩ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.