- Toàn bộ tiểu sơn đều là lối vào của Mộ phần Hắc Đế? Ngô Tinh nghe Cổ Thần nói, trong mắt khẽ động, nói: - Ý ngươi là bao phủ bên trên tiểu sơn có truyền tống tận? Có thể trực tiếp tiến nhập Mộ phần Hắc Đế? Cổ Thần gật đầu, nói: - Hẳn là như vậy, đã có ghi chép nói hắc sắc ngọc bội là bằng chứng để đi vào Mộ phần Hắc Đế, ta thấy chỉ cần trên người có nó, liền có thể tiến vào bên trong tiểu sơn, hẳn thông qua trận pháp, truyền tống tới Mộ phần Hắc Đế! Ngô Tinh nói: - Khẳng định là như vậy, việc này không thể chậm trễ, chúng ta đi! - Bao trên tiểu sơn là ma khí ngập trời, ngay cả siêu cấp cường giả Hư Không kỳ cũng không hủy hoại được, tùy tiện bước vào bên trong, vạn nhất có gì nguy hiểm thì làm sao bây giờ? Kim Bằng Vương giơ tay, ngăn cản các vị cường giả. Cổ Thần chính là trận pháp Tông Sư, đã sớm nhìn ra tòa tiểu sơn này bị một trận pháp huyền ảo bao trum, hắn thu được Huyền Âm Bí Điển của Huyền Âm Tông, lại tìm hiểu được Vạn Lý Huyền Băng Đại Trận của Huyền Âm Tông, rồi theo đó lĩnh ngộ được Âm Dương Trận Đồ, đối với thủy chi đại trận có tạo nghệ nhất định, Cổ Thần nói bao trên tiểu sơn có thể trực tiếp tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn, nhưng cũng không phải chỉ là suy đoán hồ đồ. Kim Bằng Vương xuất thủ ngăn cản, cũng không phải là bởi vì Cổ Thần nói không có đạo lý, mà trong đáy lòng hắn không muốn cùng Cổ Thần làm bạn, càng đừng nói nghe lời Cổ Thần. Do đó, Cổ Thần nói cái gì, hắn đều cố ý phản đối. Tu sĩ long, yêu nhị tộc bị Kim Bằng Vương ngăn trở, nhất thời đều dừng lại. Tu sĩ nhân tộc dừng lại không xa, song phương đều ở xung quanh tòa tiểu sơn, đề phòng lẫn nhau, Cổ Thần nói cũng bị cường giả nhân tộc nghe thấy. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đối với lời nói của Cổ Thần hoàn toàn tán thành, trực tiếp vung tay lên, nói: - Chúng ta đi! Tu sĩ nhân tộc nhất thời toàn bộ đều phi về phía trong tòa tiểu sơn, vừa mới tiến nhập bên trong núi, một trận quang mang chói mắt đột nhiên phát ra. Trong hư không tựa hồ xuất hiện một cánh cửa thật lớn, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư...mười một vị cường giả nhân tộc đều biến mât tiêu. Mà đám tu sĩ Minh Khiếu Kỳ trên người không có hắc sắc ngọc bội, thì tiếp tục lưu lại bên ngoài tiểu sơn, xem ra hắc sắc ngọc bội quả nhiên là bằng chứng để đi vào Mộ phần Hắc Đế. Mấy đạo tiêu phá không mà đi, tu sĩ nhân tộc Minh Khiếu Kỳ thấy không thể tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, không thể ở lâu tại nơi ma khí ngập tràn, đều bay về hướng nam, trở lại Thánh Đình. Rõ ràng Cổ Thần nhìn ra huyền cơ của tiểu sơn trước, kết quả lại bị chúng cường giả nhân tộc chiếm mất tiên cơ, giành tiến nhập Mộ phần Hắc Đế. Trên mặt Ngô Tinh hiện lên một tầng sương lạnh, nói: - Kim Bàng đạo hữu, chẳng lẽ ngươi cùng Thánh Đình nhân tộc có giao dịch gì hay sao? Cớ gì ngăn cản chúng ta, để cho cường giả nhân tộc giành vào Mộ phần Hắc Đế trước! Kim Bằng Vương há mồm nói: - Ta... Không đợi Kim Bằng Vương nói hết, Ngô Tinh đã tức giận hừ một tiếng, thân thể trực tiếp phóng về phía bên trong tiểu sơn, các Độ Hư thân thể còn lại cũng theo sát phía sau hắn. Ngoại trừ năm vị tu sĩ Minh Khiếu Kỳ yêu tộc còn đứng bên cạnh Kim Bằng Vương, toàn bộ tu sĩ còn lại đều phóng vào bên trong tiểu sơn, quang mang chói mắt cũng phát ra, một cánh cửa hư huyễn cực lớn xuất hiên trong hư không. Mặc kệ là Độ Hư cường giả, hay tu sĩ Minh Khiếu Kỳ, trên người bọn họ đều có hắc sắc ngọc bội, trong sát na đều biến mất không thấy. - Ai! Chúng ta cũng đi! Kim Bằng Vương cảm thán một tiếng, rồi dẫn theo năm vị tu sĩ yêu tộc phi tới bên trong tiểu sơn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net Cổ Thần vừa mới bước vào bên trong tiểu sơn, hoàn cảnh trước mắt đột nhiên phát sinh biến hóa thật lớn, quang mang chói mắt trong tức khắc biến mất, bốn phía một mảnh đen kịt, bốn phía không khí tĩnh như thu thủy, không có chút ba động nào, đám tu sĩ Ngô Tinh, Long Thương vừa rồi còn ở bên cạnh, lúc này dĩ nhiên biến mất không thấy. Cổ Thần đem cảm giác thân thể đề cao tới trạng thái linh mẫn nhất. Nhưng vẫn không cảm ứng được bất cứ thứ gì ở xung quanh, bốn phía một mảnh vắng vẻ. Đang lúc Cổ Thần kinh hãi, một âm thanh lớn đột nhiên từ trên đỉnh đầu truyền đến: - Tiểu tử, hoan nghênh ngươi tới động phủ của bản đế, bên trong nơi này, bản đế để lại vô số vũ khí pháp bảo, tu chân bí điển, bổn nguyên pháp tắc! Ha ha chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của bản đế, liền có thể được truyền thừa, thu được lực lượng và thực lực mà bao người mơ ước, có thể ngang dọc Cổ Hoang, hùng bá thiên hạ, ha ha ha ha, tiểu tử, ngươi có phải là rất hưng phấn? Đừng tự đắc quá sớm, ngươi có thể còn sống để giữ được bảo bối hay không đã? Ha ha ha ha.... Cổ Thần ngẩng đầu nhìn lại, phía trên và bốn phía cũng đều một mảnh đen kịt như nhau, chỉ biết thanh âm kia từ phía trên truyền đến, lại không biết cụ thể ở chỗ nào. Nghe lời này, người nói hẳn là Hắc Thủy Đại Đế, thế nhưng, Hắc Thủy Đại Đế không phải là nhân vật từ thời thượng cổ mười vạn năm trước, sao có thể còn sống lâu như vậy? Cổ Thần trong lòng sáng tỏ, nguyên lai cũng không phải thật sự là âm thanh của Hắc Thủy Đại Đế, mà là Huyễn âm, tuy vậy Cổ Thần vẫn hạ giọng nói: - Đường nào? - Ha ha ha ha...đường nào? Hỏi rất hay! Hắc Thủy Đại Đế phát ra một trận tiếng cười thật lớn, huyễn âm lại một lần nữa vang lên: - Vào động phủ của bản đế, một con đường là đi tới, một con đường là đi về phía sau... Cổ Thần thầm nghĩ: - Ngươi không phải phóng rắm sao! - Đừng tưởng rằng bản đế đang phóng rắm, tiểu tử, hai con đường này, để ngươi đối mặt với sinh tử, nếu như ngươi đi tới, phía trước sẽ có bao nhiêu khảo nghiệm nặng nề, nếu không có tu vi Độ Hư, chín mươi phần trăm hẳn phải chết, coi như là Độ Hư cường giả chưa bước vào Hợp Đạo kỳ vẫn cứ phải chết, chỉ có một thành sinh cơ, nếu như ngươi có cảnh giới Hợp Đạo kỳ đi tới sẽ có năm thành sinh cơ, sinh tử mỗi thứ một nửa! Nếu như ngươi lui về phía sau sẽ đi tới một không gian an toàn, nơi đó có thông đạo để đi ra bên ngoài động phủ, đi tới hay lui về phía sau, là cầu sinh hay muốn chết, chính ngươi lựa chọn! Nghe xong thanh âm của Hắc Thủy Đại Đế, trong lòng Cổ Thần bắt đầu tính toán, chưa bước vào Độ Hư cường giả Hợp Đạo kỳ, đi tới thì có chín thành phải chết, chỉ có một thành sinh cơ, tỉ lệ sống sót cũng quá thấp đi. Qua nửa ngày, huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lại vang lên: - Tiểu tử, ngươi có thể tiến nhập động phủ của bản đế, khẳng định tu vi không thấp, ta đợi tu sĩ, thọ nguyên đã lâu, nếu là đã chết, cái gì cũng chẳng có tác dụng, ta khuyên ngươi hãy bảo trọng sinh mệnh, lui về phía sau đi vào đường sống đi thôi! Cổ Thần cười lạnh một tiếng, Hắc Thủy Đại Đế chính là đại đế Ma Môn, nếu là ma đế sao lại có tâm địa tốt như vậy, quan tâm sinh tử của kẻ khác? Thầm nghĩ: - Ngươi nói lui về phía sau là đường sống, nhưng e rằng vị tất đã là đường sống, Cổ Thần ta trên con đường tu chân đều là đi thẳng về phía trước, lần nào không phải là từ trong nguy hiểm tìm một đường sinh cơ! Sao có thể sợ hãi mộ phần của ngươi được? Phía trước đã có một đường sinh cơ, vì sao ta không đi tới? Trong lòng Cổ Thần làm ra quyết định, liền đi nhanh về phía trước! Huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lại một lần nữa vang lên: - Tiểu tử, đạo hạnh suốt đời ngươi đến đây không đổi, hay lui về phía sau đi lên đường sống đi thôi! Bước vào tử lộ, thật là đáng tiếc!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]