Dương Dập đại vu giận dữ nói:
- Tên tiểu tử đó mất tích đã hơn mười năm rồi, nếu hắn đáng tin thì heo mẹ cũng sống được trên cây, bổn tông xảy ra chuyện lớn như vậy, nhân yêu lưỡng tộc sớm đã biết hết, khắp nơi đang xôn xao chờ xem trò vui của Cổ Vu tộc ta, tên tiểu tử đó nếu như giữ lời, sớm đã xuất hiện.
- Không.
Thần Nữ Tự Ngọc thần sắc kiên định nói:
- Hắn là đang bận việc, rồi một ngày, hắn sẽ quay trở lại, Chiến Thần, đã nhắn như vậy trong giấc mơ của ta, tuyệt đối không sai được, người mang tín vật Chiến Thần quay về, chính là "Chiến Thần", hắn nhất định sẽ quay trở lại.
Dương Dập đại vu sắc mặt vụt biến, nói:
- Cái gì? Người mang tín vật Chiến Thần quay về? Người muốn nói trên người hắn có Chiến Thần lệnh?
Thần Nữ Tự Ngọc gật đầu.
Dương Dập đại vu thất thanh nói:
- Làm sao có thể? Chiến Thần lệnh, biến mất đã mấy ngàn năm, trong Tà Băng Ma Tông địa cung di chỉ cũng không tìm thấy Chiến Thần lệnh, tại sao có thể trên người hắn?
Thần Nữ Tự Ngọc làm động tác im lặng, nói:
- Dương Dập đại vu, ngươi là người mà ta tín nhiệm nhất, đừng tỏ ra quá kinh ngạc, nói năng lung tung, ngươi biết thứ đó sẽ mang đến rất nhiều tai họa mà. Bây giờ Chiến Thần vẫn chưa đủ thực lực bảo vệ tín vật, trong lòng chúng ta biết là được rồi, không cần phải nói cho những người khác biết.
Dương Dập đại vu gật đầu:
- Ta hiều, chỉ là Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232248/chuong-532.html