Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, biến thành to gần trăm trượng, thân thể Cổ Thần đột nhiến lăng không bay lên rồi đột nhiên đảo ngược đầu xuống, Bàn Long Sát Thần thương trong tay mạnh mẽ đâm xuống dưới. Một cây hắc sắc trường thương to cả ngàn trượng đột nhiên từ trên trời giáng xuống. Trong sát na đó, Như Ý Lung Linh bảo tháp thu nhỏ lại nhập vào mi tâm của Cổ Thần. Ngao Hoằng vừa mới cảm giác được sức ép trên thân thể biến mất thì một cảm giác đau đớn từ chỗ cổ hắn truyền tới. Một cái hắc sắc trường thương từ trên trời giáng xuống đâm xuyên qua cổ Ngao Hoằng, đem thân thể của hắn ghim chặt vào mặt đất. Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng trong thiên địa quanh đây từ trong miệng Ngao Hoằng vang lên. Thân thể dài hai ngàn trượng của hắn liền cong lại như con cuốn chiếu, sự đau đớn kịch liệt khiến hắn theo bản năng giãy dụa. Thế nhưng Bàn Long Sát Thần thương đã đâm sâu vào trong lòng đất mấy trăm trượng giống như mọc rễ ngay chỗ đó, mặc cho Ngao Hoằng giãy dụa thế nào cũng không thể làm lay chuyển được nó. Ngược lại, bởi vì giãy dụa kịch liệt mà vết thương trên cổ Ngao Hoằng càng lớn hớn, Long huyết như suối từ chỗ vết thương phun ra! Thực lực của Cổ Thần đã vượt quá dự liệu của Ngao Hoằng, không chỉ thực lực của Cổ Thần không kém hắn mấy mà Cổ Thần còn có bí pháp ba đầu sáu tay, một người mà như ba người, uy lực như vậy làm sao Ngao Hoằng có thể là đối thủ của Cổ Thần? Cho dù là cao thủ Minh Khiếu kỳ kích hoạt chín trăm khiếu huyệt khi đối mặt với Cổ Thần ba đầu sáu tay cũng phải đau đầu! Dưới Độ Hư cảnh, mặc kệ dùng pháp thuật hay thao khống pháp bảo, thi triển quyền ấn đều cần phải kết thủ ấn pháp quyết đi kèm, nhưng tu sĩ bình thường chỉ có hai tay mà Cổ Thần ba đầu sau tay lại nhiều hơn gấp ba lần. Chỉ bấy nhiêu đó cũng đủ hiểu như thế nào rồi! Một khi khoan dung thì không hạ thủ mà đã hạ thủ là phải tuyệt tình! Cổ Thần và Ngao Hoằng trước khi động thủ đã rơi vào cục diện không chết không ngừng, cho dù Ngao Hoằng có là huynh đệ cốt nhục với Ngao Liệt và tiểu long nữ thì Cổ Thần cũng sẽ không hạ thủ lưu tình. Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, Cổ Thần đứng giữa không trung nhìn xuống, thấy Ngao Hoằng bị Bàn Long Sát Thần thương ghim chặt trên mặt đất không thể tránh né, Cổ Thần liền kết quyền ấn, bốn tay kết thành bốn cái kim sắc quyền cương, hai tay còn lại kết ấn dung hợp bốn cái quyền cương này thành hai đạo quyền cương mạnh hơn đánh xuống. "Ầm! Ầm!" Hai tiếng nổ lớn vang lên, hai đoạ quyền cương to cả ngàn trượng liên tục oanh kích lên người Ngao Hoằng. Nguồn truyện: Truyện FULL "Grào!" Cái miệng rồng của NGao Hoằng liên tục phát ra từng tiếng thống khổ! Một bóng người thật lớn đột nhiên từ trong mi tâm Ngao Hoằng phóng ra, bóng người này cao hchừng bốn trăm trượng hơn, giống Ngao Hoằng như đúc, chính là nguyên thần của Nguyên Hoằng. Thân thể bị nhốt, không thể chạy trốn được nên Nguyền Hoằng chỉ có thể để cho nguyên thần xuất khiếu phản công Cổ Thần. Nếu có thể đem Cổ Thần đánh chết thì nguy hiểm của thân thể sẽ hết. CHo dù không thể đánh chết Cổ Thần, nhưng chỉ cần bức lui được Cổ Thần thì cũng có thể đem Bàn Long Sát Thần thương kéo ra rồi đào tẩu. NGuyên thần của Ngao Hoằng phất tay, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm bay vào tay hắn. Nguyên thần cao hơn bốn trăm trượng nên Thất Thải Tuyệt Thần kiếm cũng theo chiều cao của Ngao Hoằng mà biến thành trường kiếm dài mấy trăm trượng. Nhìn từ xa rất giống như một cái cầu vòng thẳng tắp nằm trong tay của Ngao Hoằng. Ngao Hoằng không nói gì, cánh tay vung lên chém xuống, quang mang của Thất Thải Tuyệt Thần kiếm cũng đại trướng, hoá thành một đạo thiên hồng dài hơn ngàn trượng phách tới Cổ Thần. - Dám để nguyên thần xuất khiếu trước mặt ta! Ngươi đúng là muốn chết sớm mà! Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, bàn tay nhẽ nhấc, một tia sáng trắng đột nihiên từ trong lòng bàn tay Cổ Thần phóng ra hướng nguyên thần Ngao Hoằng bắn tới. Tia sáng đó chính là Trấn Minh Ngọc Bi! Thất Thải Tuyệt Thần kiếm như đem bầu trời xé rách thành hai mảnh rồi hướng Cổ Thần chém xuống. Nhìn dải thiên hồng mĩ lệ trên bầu trời cùng với cái khe không gian do nó tạo ra, Cổ Thần chỉ nhà nhạt liếc mắt nhìn Ngao Hoằng một cái rồi thân thể đột nhiên biến mất. Phong ảnh độn thuật! Thân thể Cổ Thần trong nháy mắt đã cách xa chỗ cũ mấy ngàn trượng, rời khỏi phạm vi công kích của đạo thiên hồng kiếm cương kia. Kiếm khí lan đến chỗ này đã không còn uy lực gì nhiều, cho nên cũng không thể tổn thương được Cổ Thần. Thế nhưng Trấn Minh Ngọc Bi lại rất chuẩn xác đánh lên người Ngao Hoằng. - Aaaaaaaa! Đột nhiên một tiếng thét thảm thiết rung động cả không gian vang lên. Nguyên thần của Ngao hoằng bị Trấn Minh Ngọc Bi bắn trúng nhất thời hoá thành từng làn khói nhẹ, chỉ trong nháy mắt thời gian nguyên thần của Ngao Hoằng đã tịch diệt hoá thành hư vô. Một cái nguyên thần cao hơn bốn trăm trượng mà chỉ trong nháy mắt đã hoá thành hư vô, hôi phi yên diệt! "Vụt!" Ngao Hoằng vừa chết, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm cũng nhanh chóng thu nhỏ lại từ trên cao rơi xuống một tảng nham thạch trên một toà hoả sơn gần đó, phát ra từng xé gió! Thất Thải Tuyệt Thần kiếm rơi từ trên cao xuống cấm thẳng vào tảng nham thạch cứ như cấm vào đậu hủ vậy. Ngao Hoằng đã chết nên long thân hơn hai ngàn trượng của hắn cũng yên lặng nằm trong dòng dung nham không nhúc nhích. DUng nham cực nóng xung quanh vậy mà lại không tạo thành bất cứ thương tổn nào với thân thể của hắn. Cổ Thần khẽ động ý niệm: "Thu!" Hai cái đầu và bốn cánh tay liền lập tức thu hồi vào trong cơ thể, thân thể Cổ Thần khôi phục lại bình thường, sau đó hắn lại biến đổi tướng mạo thành dáng dấp của Cổ vu tộc Dương Cổ. Bàn tay khẽ vẫy một cái, Bàn Long Sát Thần thương liền từ dưới mặt đất bay lên nhập vào trong Cần Khôn Trạc. Cổ Thần sau đó lại đi tới chỗ Thất Thải Tuyệt Thần kiếm rơi xuống, rút nó ra. Bảy màu chính là đại biểu cho khi kiếm này chém trúng sẽ trong nháy mắt thi triển ra bảy loại thủ đoạn tuyệt sát khác nhau rất lợi hại. Cổ Thần truyền pháp lực vào một lúc đêm ấn ký của Ngao Hoằng lưu lại trong đó xoá bỏ rồi lưu lại ấn ký của Cổ Thần lên đó. Từ này về sau, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Bàn Long Sát Thần thương đều thuộc về tiên bảo của Cổ Thần. Nghe nói Đông Hải Long cung tiên bảo vô số, có lẽ không phải giả. Hai kiện tiên bảo công kích cực mạnh trên người Cổ Thần lúc này đều là từ Đông Hải Long cung mà ra. Khi Cổ Thần thi triển ba đầu sáu tay chỉ có mỗi Bàn Long Sát Thần thương là thuận tay, Như Ý Lung Linh bảo tháp không phải tiên bảo dạng công kích nên lực công kích cũng không mạnh, đồng thời lúc này Cổ Thần cũng chưa thể phát ra uy lực chân chính của nó. Bên cạnh đó Hư Tử Uyên vẫn còn ở trong tháp, Cổ Thần nếu sử dụng Như Ý Lung Linh bảo tháp đi công kích, địch nhân mà liều mạng lên hoặc là gặp phải địch nhân quá mạnh mẽ cũng sẽ ảnh hưởng đến Hư Tử Uyên ở trong đó, cho nên Cổ Thần cũng không dám tuỳ tiện dùng Như Ý Lung Linh bảo tháp đi liều mạng. Bây giờ có thanh Thất Thải Tuyệt Thần kiếm này thì Cổ Thần lại có thêm một kiện công kích tiên bảo phù hợp mới! Đem Thất Thải Tuyệt Thần kiếm thu vào trong Cần Khôn Trạc, ánh mắt Cổ Thần liền rơi xuống thi thể của Ngao Hoằng. Một cái long thân hơn hai ngàn trượng mà còn là long thân có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ thì toàn thân đều là vật báu. Cổ Thần đi tới trước long thân của Ngao Hoằng, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm hiện ra trên tay, một kiếm đánh xuống, một đạo kiếm cương thất thải thiên hồng bắn mạnh tới chặt cái đầu rổng của Ngao Hoằng xuống. Cổ Thần chắm chú nhìn chỗ vết chém, quả nhiên là có bảy vết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]