Trận này đánh cho long trời lở đất. Mấy vạn tu sĩ trong thành Bắc Đẩu đều tận mắt chứng kiến. Tuy nhiên đại bộ phận tu sĩ thấy không rõ ràng lắm, chỉ thấy trên bầu trời có hai luồng quang mang chói mắt tới tới lui lui, cũng không biêt ai thắng ai bại.
Một lúc sau, hai người giao thủ đã mấy trăm lần, công kích đều bị đối phương nhất nhất hoá giả. Tàng Tiêu Vân đối với công kích của Như Ý Lung Linh Tháp và Bàn Long Sát Thần thương càng lúc càng quen thuộc.
Cổ Thần đâm ra một thương, phá tan một cái Kim Cương ấn, mũi thương lấp lánh hàn quang tiếp tục đâm về phía Tàng Tiêu Vân.
Tàng Tiêu Vân thân ảnh như điện, né trái tránh phải một hồi mới ổn định được cơ thể thì một cơn lốc xoắn từ trên trời do Như Ý Lung Linh Tháp tạo thành ép xuống.
Mi tâm Tàng Tiêu Vân chợt loé, một kiện tiên bảo bay ra chặn lại cơn lốc.
Chính lúc này, Cổ Thần đột nhiên biến mất, khi xuất hiện đã đứng trước mặt Tàng Tiêu Vân, hoá thành một con ngũ trảo kim long mấy ngàn trượng.
Kim long vung nắm tay, một quyền tụ tập thuần dương chân khí hình thành thuần dương quyền cương đánh mạnh về phía Tàng Tiêu Vân.
Tàng Tiêu Vân vừa mới tránh công kích của Bàn Long Sát Thần thương thì lực chú ý liền bị Như Ý Lung Linh bảo tháp hấp dẫn.
Cổ Thần đột nhiên thuấn đi, một quyền đánh tới trước mặt Tàng Tiêu Vân khiến hắn không thể tránh né, mà có muốn tránh cũng không kịp.
Tàng Tiêu Vân tuy là Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232165/chuong-449.html