Cổ Thần cách hai người phía trước hơn hai mươi trượng, căn bản không thể nhìn thấy được cảnh tượng hai người đang nhìn, thế nhưng giờ khắc này, đột nhiên nghe thấy tiếng kinh hô của bọn họ, trong lòng Cổ Thần cũng không tránh khỏi cả kinh.
Hai người chí ít cũng là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, nhất là vị Vu tiên sinh kia, Cổ Thần có thể cảm giác được, thực lực của hắn không hề kém hơn chính mình, rốt cuộc là cảnh tượng như thế nào mới khiến hai người khiếp sợ như vậy?
Lão giả mặc bạch sam giơ hai tay lên, chỉ về phía trước, thanh âm run rẩy:
- Này… Sao có khả năng? Thế nào có khả năng?
Vu tiên sinh dụi dụi con mắt, khiếp sợ nói:
- Điều này thực không thể, nơi đây là cấm địa Bắc Hoang, là thế giới của hàn băng, làm sao có thể xuất hiện cảnh tượng như thế này, ảo thuật, nhất định là ảo thuật! Ngươi dám khẳng định, phía trước xác thực có nơi cực âm?
Lão giả mặc bạch sam thu hồi lại hai tay run run, nói:
- Huyền Âm Bí Pháp dò xét không thể sai lầm, tuy rằng hiện tại ta không thể thi pháp, thế nhưng vì tu luyện Huyền Âm bí pháp, thân thể theo bản năng cảm ứng được nơi cực âm, ngay phía trước hơn trăm dặm, không thể sai được!
Vu tiên sinh lại hướng về phía bầu trời tham bái một cái, đồng thời niệm chú ngữ trong miệng, nói:
- Vu Thần phù hộ, nếu phía trước thực sự là nơi cực âm, vậy chúng ta tiếp tục tiến lên! Đi…
Nói xong, lại thuận thế nhấc chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232148/chuong-432.html