Ba ngày sau, Cổ Thần đã tiến vào trong cấm địa hơn sáu trăm dặm, tới nơi này dấu chân tiền nhân rõ ràng càng lúc càng ít, lộ tuyến trên bản đồ cũng càng lúc càng đơn ginả, chứng minh từ thượng cổ tơi nay, tu sĩ có thể tiến vào nơi này không phải rất nhiều.
Vù…
Không khí vẫn tĩnh mịch lặng yên đột nhiên truyền tiếng một tiếng gió thổi gấp gáp, một cỗ khí lưu lạnh lẽo vô cùng từ khe hẹp ngay bên cạnh thổi bùng lên.
Lông tơ toàn thân Cổ Thần đột nhiên dựng đứng, cúi ngươi khom lưng, giống như một con mèo bị người khác dẫm vào đuôi, giống như thiểm điện giật mình nhảy đi.
Rắc rắc…
Một tiếng nổ lớn, chỗ Cổ Thần vừa mới đứng, huyền băng trên mặt đất vỡ vụn, bị sụn lún thành một lỗ thủng chừng thân người.
Một băng thú thân dài bốn mét, toàn thân giống như huyền băng đột nhiên xuất hiện tại vị trí Cổ Thần vừa đứng.
- Hàn băng thú?
Cổ Thần thấp giọng trầm hô.
Thiên hạ to lớn, không gì không có không gì không thể, trong cấm địa Bắc Hoang tràn ngập hàn băng này không hề có bất cứ dấu hiệu sinh mệnh nào, thế nhưng thực tế nơi này có một loại sinh linh sinh sống: Hàn băng thú!
Chúng có thân thể giống như hàn băng, nằm úp sấp dưới mặt đất giống như một khối băng thạch bình thường, nó bất độn chúng tu sĩ rất khó nhìn ra được so với băng thạch chân chính có gì khác nhau.
Thân thể hàn băng thú giống như báo, đầu giống như hổ, chân giống như sư, thân thể hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232146/chuong-430.html