Chương trước
Chương sau

- Uhm, nghe nói thái tử Thiên Cơ có một kiện tiên bảo tên là Nhật Nguyệt Âm Dương toa, có thể hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, câu thông âm dương, trong khoảng cách ngắn liên tục thuấn di nhiều lần, loại bảo bối này quá mức biến thái, không hổ là tiên bảo. Cổ Sát Thần có thể ngăn cản lâu như vậy đã coi như vô cùng lợi hại rồi, ta nghĩ cho dù là cao thủ Đoạt Xá kỳ cũng không thể chống đỡ được thái tử Thiên Cơ tấn công nhiều lần như vậy!
- Đáng tiếc, Cổ Sát Thần chính là nhân vật so với thái tử Thiên Cơ còn thiên tài hơn nhiều, thế nhưng dù sao mới bước vào Mệnh Tuyền cảnh không lâu. Nếu như lần này chết trong tay thái tử Thiên Cơ, vậy thì quá bi ai rồi, nếu có thời gian Cổ Sát Thần khẳng định sẽ vượt qua thái tử Thiên Cơ…
- Ngươi ngốc a… Bi ai cái gì? Cổ Sát Thần chính là đệ tử Hư Thiên Tông, chúng ta là đệ tử Băng Thần Tông, chính là cừu nhân không đội trời chung, tự nhiên chết trong tay thái tử Thiên Cơ càng tốt, nếu như có một ngày Cổ Sát Thần bước vào Độ Hư cảnh, hắn diệt môn vô số, Băng Thần Tông chúng ta sợ là nguy hiểm.
- Đúng đúng… Để thái tử Thiên Cơ giết chết là tốt nhất!
- Uhm, ta xem hắn hiện tại thế nào cũng không thể đánh lại được thái tử Thiên Cơ.
Trước Băng Thần Điện, hơn hai mươi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Băng Thần Tông đều đã tề tụ đầy đủ, thậm chí ngay cả một ít lão bất tử bế quan nhiều năm không ra cũng bởi vì một hồi đại chiến giữa hai thiên tài mà đặc biệt xuất quan.
Nhìn hai luồng quang mang giữa không trung, tu sĩ Băng Thần Tông đều hiện rõ vẻ vui mừng trên mặt, duy nhất chỉ có một mình một người Nam Thiên đạo nhân âm thầm nóng ruột nóng gan, nhưng nơi này là Băng Thần Tông, cao thủ Mệnh Tuyền cảnh của Băng Thần Tông đều ở nơi này, hắn căn bản không có cơ hội ra tay trợ giúp, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn Cổ Thần, cầu mong hắn thắng lợi. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Đối với Cổ Thần, Nam Thiên đạo nhân vẫn có chút tin tưởng, thời điểm vừa mới rời khỏi Côn Ngô Bí Cảnh, tu vi của Cổ Thần mới chỉ là Kim Đan hậu kỳ, thế nhưng cũng đã đánh Tàng Thiên Cơ phải lăn lộn dưới đất, hiện tại Cổ Thần còn chưa sử dụng lá bài ẩn giấu kia, nói rõ Cổ Thần chưa thua, hắn đang một mực chờ đợi thời cơ.
- Chung quy là Tàng Thiên Cơ càng tốt hơn. Hắc hắc, thiên tài Hư Thiên Tông ngày hôm nay phải rơi xuống nơi này.
Một vi thái thượng trưởng lão cười hắc hắc nói.
- Chết tốt lắm, chết tốt lắm, ha ha ha!
Một vị thái thượng trưởng lão tiếp lời nói.
- May mà Cổ Thần này không biết trời cao đất rộng, nếu như muốn trốn trong Hư Thiên Tông tu luyện thêm một đoạn thời gian, chung quy sẽ có một ngày bước vào Minh Khiếu kỳ, trở thành đại cao thủ đứng đầu cấp bậc đế quân, thậm chí có hi vọng bước vào tiên đạo Độ Hư cảnh, như vậy đối với Băng Thần Tông chúng ta mà nói trăm lợi không có một hại. Hôm nay bị giết ngược lại không cần phải lo lắng, ha ha…
- Cổ Thần chống lại công kích của Tàng Thiên Cơ càng lúc càng chậm rồi, ta nhìn tối đa có thể ngăn cản thêm vài đợt tấn công của Tàng Thiên Cơ, hắn nhất định chết dưới tay Tàng Thiên Cơ…
Mông Ngưng Băng nhìn không trung, đưa ra đánh giá.
Tàng Thiên Cơ liên tục sử dụng hơn trăm lần thuấn di, đây hoàn toàn là tác dụng của tiên bảo Nhật Nguyệt Âm Dương toa, căn bản không hề tiêu hao pháp lực của Tàng Thiên Cơ, bằng không mà nói, cho dù là đứng giữa hư không cũng phi thường khó khăn, cho dù có bí pháp nào đó thì cũng phải có rất nhiều pháp lực chống đỡ mới có thể thuấn đi thành công.
Ví dụ như Phong Ảnh Độn của Cổ Thần, cho dù là pháp lực tương đương Đoạt Xá kỳ hiện tại tối đa chỉ có thể thuấn đi hơn mười lần, vì vậy Cổ Thần luôn tận lực ít dùng Phong Ảnh Độn.
Cổ Thần xuất thủ càng lúc càng chậm, thoạt nhìn tựa hồ pháp lực tiêu hao nghiêm trọng, đối mặt với công kích của Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần càng lúc càng nguy hiểm.
- Thế nào, nhanh không được như vậy sao? Ta mới thuấn di không tới hai trăm lần, Nhật Nguyệt Âm Dương toa đủ giúp bản thái tử thuấn di liên tục nghìn lần, ha ha… Cổ Thần, ngươi sao không dùng bát tự kim ấn của ngươi? Ngươi còn muốn nhờ vào Bát Tự Kim Ấn để đối phó ta? Vọng tưởng.
Thanh âm Tàng Thiên Cơ chợt nam chợt bắc, chợt cao chợt thấp truyền tới, mỗi một lần xuất thủ, Tàng Thiên Cơ đều xuất quỷ nhập thần đột nhiên xuất hiện ngay bên cạnh Cổ Thần, phát động công kích mạnh mẽ.
Cặp bao tay của Tàng Thiên Cơ cũng là một kiện pháp bảo cực phẩm đỉnh cấp, ngay cả Thần Hình Câu Diệt kiếm cũng không thể gây tổn hại, có thể đỡ được tất cả pháp bảo trong thiên hạ, cực kỳ lợi hại, không gì phá hủy nổi, Thần Hình Câu Diệt kiếm cũng không thể chiếm được thượng phong.
Tuy rằng Tàng Thiên Cơ nói lời cuồng ngạo, thế nhưng thực tế tinh thần bảo trì cảnh giác cao độ, phi thường cẩn thận, hắn đã bị bát tự kim ấn trấn áp qua một lần, biết bát tự kim ấn lợi hại, thế nhưng thời điểm phát ra bát tự kim ấn Cổ Thần nhất định kéo dãn một chút khoảng cách, hiện tại Tàng Thiên Cơ có thể xuất hiện, hoàn toàn có thể tại thời điểm mi tâm Cổ Thần bay ra bát tự kim ấn liền thuấn di rời đi.
Cũng giống như tránh thoát Như Ý Linh Lung bảo tháp, mặc cho tốc độ của Như Ý Linh Lung bảo tháp nhanh tới mưc nào, thế nhưng Tàng Thiên Cơ chung quy có thể thuấn di tránh khỏi từ sớm, tựa như vô luận Tàng Thiên Cơ thuấn di tới bên cạnh Cổ Thần bao nhiêu lần, Cổ Thần cũng có thể ngăn cản được công kích của hắn, tốc độ phản ứng của hai người đều nhanh tới cực điểm.
Cổ Thần bảo trì tinh thần tĩnh lặng, không hề để ý tới khiêu khích từ Tàng Thiên Cơ.
Hiện tại Tàng Thiên Cơ kiêng kỵ nhất chính là bát tự kim ấn, nếu như bị bát tự kim ấn ảnh hưởng, tuy có Thái Hư Thiên Đỉnh hộ thể, thế nhưng cũng sẽ bị chấn tới đầu óc choáng váng, có một chút thời gian không thể phản ứng nhanh nhạy như thường, đến lúc đó bị Như Ý Linh Lung bảo tháp đè xuống, Tàng Thiên Cơ trước mặt mất nghìn đệ tử Băng Thần Tông bị Cổ Thần làm mất mặt.
Mỗi lần Tàng Thiên Cơ thuấn di, lộ tuyến xuất hiện và đứng giữa hư không đều thành hình trong đầu Cổ Thần, đại não của hắn vận chuyển cực nhanh, liên tục tính toán thói quen của Tàng Thiên Cơ, thôi diễn địa điểm có khả năng xuất hiện nhất của Tàng Thiên Cơ sau khi thuấn di.
Theo đó tốc độ phòng thủ của Cổ Thần càng lúc càng chậm, tuy trong lòng Tàng Thiên Cơ có cảnh giác, thế nhưng công kích cũng dần dần thả lỏng hơn một chút.
Lúc này đây, Tàng Thiên Cơ đột nhiên xuất hiện bên tay phải Cổ thần, tựa hồ Cổ Thần đoán chắc Tàng Thiên Cơ sẽ xuất hiện ngay bên phải, cũng không quay đầu lại, hai tay nắm lại, hai chưởng đánh mạnh sang bên phải, quyền phải đối chiến với chưởng cương của Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ đột nhiên cười to một tiếng, thanh âm trong nháy mắt biến mất không thấy, lần này Cổ Thần nhìn như sớm tiến hành phòng thủ, nhưng trên thực tế Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn còn đang bảo hộ phía sau, trung môn mở rộng ra.
Thân ảnh Tàng Thiên Cơ đột nhiên xuất hiện trước mặt Cổ Thần, hai cự chưởng lôi diện đánh mạnh vào trái tim và Mệnh Tuyền của Cổ Thần.
Trên mặt Cổ Thần cũng đột nhiên xuất hiện nụ cười quỷ dị, phía sau tỏa ra một vòng nắng gắt, một cái gương màu đỏ lớn chừng hai thước bắn ra một đạo quang mang màu đỏ, trong nháy mắt bao phủ Tàng Thiên Cơ.
Đây chính là Xích Dương Thần Hỏa kính lấy được từ tay Tàng Hồng Cơ.
Tốc độ quang mang màu đỏ nhanh như thế nào? Cổ Thần đã tính chuẩn vị trí Tàng Thiên Cơ sẽ xuất hiện, quang mang màu đỏ và Tàng Thiên Cơ hầu như xuất hiện cùng một lúc, cho dù Tàng Thiên Cơ có sử dụng thuấn di cũng không kịp, liền bị quang mang màu đỏ chụp trúng.
- Thiên Vương Vấn Thiên!
Hai mắt Cổ Thần mở trùng, hét lớn một tiếng, thân thể trong nháy mắt bắn ra kim quang vạn trượng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.