Chương trước
Chương sau

Thấy Hoàng Dược Tiên còn đang lo lắng, Cổ Thần nói:
- Cứ định như vậy đi, sư phụ, chờ khi người nhớ kỹ toàn bộ Hư Thiên Kinh, muốn xử lý như thế nào tùy vào sư phụ, hiện tại coi như là kính ý của đệ tử vậy!
- Được rồi, Cổ Thần, sư phụ nghe lời người, thời gian đã hơn sáu nghìn năm, Hư Thiên Kinh có thể xuất hiện hậu thế, đây toàn bộ là công lao của ngươi, tâm ý của ngươi sư phụ sẽ quý trọng!
Hoàng Dược Tiên gật đầu.
- Vậy đệ tử cáo từ trước, a… Sư phụ, đệ tử cần ngưng anh quả, cửu diệp liên 1500 năm dùng dể luyện chế hóa anh đan, có hóa anh đan, đệ tử có thể sớm ngày linh hồn hóa anh, bước vào Mệnh Tuyền cảnh, hiện tại đệ tử đã thu được toàn bộ linh thảo phụ trợ, chỉ còn thiếu hai loại chủ dược này.
Cổ Thần đang muốn rời đi, đột nhiên nhớ tới hai loại chủ dược còn thiếu để luyện chế hóa anh đan, tuy rằng trong Hạo Thiên Động Phủ có không ít linh thảo các loại, thế nhưng không hề có ngưng anh quả và cửu diệp liên 1500 năm.
- Ngươi chờ một chút.
Hoàng Dược Tiên tiến vào trong phòng chứa dược liệu ngay bên cạnh, khi ra ngoài trên tay đã nhiều hơn một hộp gỗ, nói:
- Linh thảo ngoài 1500 năm rất hiếm có, chỗ sư phụ chỉ có cửu diệp liên, về phần ngưng anh quả quá mức quý hiếm, lại có tác dụng linh hồn hóa anh đối với tu sĩ, trong tông cung không đủ cầu, hiện tại không có tồn kho, thành Bắc Đẩu Đại Mông là một tòa thành lớn, có nơi giao dịch của tu chân giả lớn nhất Đại Mông, ngươi đã muốn tới Đại Mông, vậy thử tiến vào thành Bắc Đẩu nhìn một chút, có thể thu được ngưng anh quả!
- Đa tạ sư phụ, đệ tử cáo từ trước, lập tức khởi hành tới Đại Mông!
Cổ Thần tiếp nhận cửu diệp liên, hướng Hoàng Dược Tiên nói lời từ biệt, sau đó rời khỏi Bách Thảo Điện, tiến về phía động phủ Dược Tiên hắn đã từng ở.
Thần không biết quỷ không hay tiến vào trong rừng rậm nơi có động phủ Dược Tiên tọa lạc, đào lấy Chiến Thần Lệnh, một lần nữa đặt ở trước ngực, hiện tại Cổ Thần đã là đại tu sĩ Kim Đan kỳ, đồng thời nếu có hóa anh đan, trong vòng một tháng là có thể bước vào Mệnh Tuyền cảnh, đủ thực lực mang theo Chiến Thần Lệnh trên người rồi.
Đồng thời, sau khi tiến vào Mệnh Tuyền cảnh là có thể sử dụng Chiến Thần Lệnh. Từ Chiến Thần Lệnh có thể đánh chết Tàng Truy Dương mà xét, lực công kích tuyệt đối vô cùng kinh khủng, tuy rằng Chiến Thần Lệnh không thể công khai ra ngoài, thế nhưng mang theo trên người, tại thời điểm nguy hiểm nói không chừng có thể nghịch chuyển càn khôn.
Ngay cả Như Ý Linh Lung bảo tháp Cổ Thần cũng có thể thu vào trong mi tâm, hoặc thu vào trong Càn Khôn Trạc, nhưng duy nhất Chiến Thần Lệnh không thể thu vào trong mi tâm, càng không thể thu vào trong Càn Khôn Trạc.
Thực sự khó có thể tưởng tượng, Chiến Thần Lệnh đến tột cùng là loại bảo vật cấp độ như thế nào, tu vi của Cổ Thần càng cao càng không thể nhìn thấu Chiến Thần Lệnh, trách không được nghìn năm trước ba tộc nhân, vu, yêu vì Chiến Thần Lệnh mà phát sinh đại chiến khuynh thế.
Mà trong Côn Ngô Bí Cảnh, tuy rằng Khổng Tước Vương và Hắc Xà Vương đều biết trên người Cổ Thần có Như Ý Linh Lung bảo tháp, nhưng lại không xuất thủ cướp đoạt!
Điều này nói rõ, Chiến Thần Lệnh so với Như Ý Linh Lung bảo tháp càng thêm kinh khủng!
Thu Chiến Thần Lệnh vào lồng ngực, Cổ Thần không trực tiếp rời khỏi Hư Thiên Tông, cách ngày năm tháng giêng còn chút thời gian, Cổ Thiền và Cổ Lam chưa thể tiến vào Hư Thiên Tông, Cổ Thần có chút không yên tâm về hai người. Tuy rằng Hư Thiên Tông là đại phái tiên tông, là tông môn chính đạo, thế nhưng thời điểm Cổ Thần nhập môn cũng đã từng bị Hoàng Phủ Hạo uy hiếp.
Nếu như Cổ Thiền và Cổ Lam không có hậu trường, rất có thể sẽ bị thiệt.
Cổ Thần ngự kiếm tới Thanh Viêm Phong, tìm đến đại sư huynh Vân Phiêu Trần. Kiếp trước Vân Phiêu Trần có ơn đối với hắn, kiếp này lại dạy cho hắn Ngự Hỏa Phần Thiên quyết, là một trong những bằng hữu tốt nhất đối với Cổ Thần ngoài sư tỷ.
Từ lúc Cổ Thần nhập môn, Vân Phiêu Trần đã là tu sĩ Bồi Nguyên hậu kỳ, hiện tại năm năm trôi qua, tu vi của Vân Phiêu Trần càng tiến thêm một bước lớn, tiến vào Kim Đan hậu kỳ. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Năm nay Vân Phiêu Trần mới có 35 tuổi, rất có hi vọng trước 40 tuổi bước vào Mệnh Tuyền cảnh, hôm nay ba đệ tử tuổi trẻ có tiên căn thượng phẩm của Hư Thiên Tông, Hoàng Phủ Hạo và Vô Chân đều đã tử vong, chỉ còn lại một mình một người Vân Phiêu Trần, là chí bảo của hư Thiên Tông, không cần nghi ngờ chính là một trong những ứng cử viên sáng giá nhất cho chức vị chưởng giáo chí tôn đời tiếp theo, bất luận nơi nguy hiểm nào cũng sẽ không để Vân Phiêu Trần dễ dàng tiến vào.
- Đại sư huynh, hai năm không thấy, tu vi của huynh càng thêm tinh thâm rồi!
Vừa thấy mặt, Cổ Thần đã dẫn đầu mở miệng.
- Ha ha… Cổ sư đệ!
Vân Phiêu Trần rất vui vẻ đi tới bên người Cổ Thần nói:
- Sư huynh vẫn luôn ở trong Hư Thiên Tông, nhưng uy danh của Cổ sư đệ lại giống như sấm nổ bên tai, người khác nói ta có tu vi tinh thâm uh thì thôi, nhưng Cổ sư đệ năm nay mới mười tám tuổi đã có tu vi Kim Đan hậu kỳ, sau này rất có thể sẽ vượt qua Tàng Thiên Cơ, trước hai mươi tuổi bước vào Mệnh Tuyền cảnh, đệ nói ta có tu vi tinh thâm, ta còn nghĩ đệ đang pha trò ta!
Vân Phiêu Trần chỉ là vui vẻ nói đùa mà thôi, dừng lại một chút nghiêm mặt nói:
- Chuyện về Hư sư muội ta đã nghe nói rồi, bản tông có thái thượng trưởng lão tới Đại Mông nghĩ cách cứu viện, Hư sư muội giống như thiên sứ nhân gian, nàng nhất định cát nhân tự có cát tướng, Cổ sư đệ, đừng quá mức lo lắng!
Cổ Thần khẽ gật đầu, nói:
- Đệ vừa mới trở về Bách Thảo Phong, chợt nghe chuyện của sư tỷ, đang muốn đi Đại Mông, đệ sẽ không để cho Băng Thần Tông tổn thương sư tỷ dù là một chút!
Vân Phiêu Trần vỗ vỗ vai Cổ Thần, nói:
- Đáng tiếc sư môn không cho phép ta rời đi, bằng không mà nói ta cũng muốn tới Đại Mông giúp một phần lực, luôn luôn mong chờ có một ngày giống như Cổ sư đệ, có thể tự do ngang dọc thiên hạ, nói đi… Đệ tới tìm ta, khẳng định không phải đơn giản ôn chuyện cũ, có chuyện gì?
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Đại sư huynh quả nhiên mắt sáng như đuốc, vừa nhìn liền biết được ý sư đệ đến, sư đệ xác thực có chuyện cầu xin huynh!
Vân Phiêu Trần xua xua tay, làm tư thế "mời".
Cổ Thần nói:
- Đệ có hai bằng hữu, năm nay muốn gia nhập vào bản tông, nhưng đệ lập tức khởi hành tới Đại Mông, không thể đợi được ngày năm tháng giêng, vì vậy… Nghĩ muốn cầu đại sư huynh hỗ trợ chiếu cố một chút, tư chất của bọn họ không thành vấn đề!
- Được rồi, không vấn đề! Cổ sư đệ cứ yên tâm tới Đại Mông, bằng hữu của đệ chính là bằng hữu của Vân Phiêu Trần ta.
Vân Phiêu Trần vỗ vỗ ngực đáp.
- Đa tạ đại sư huynh!
Cổ Thần nói:
- Thực không dám giấu diếm, hai người kia đều là tộc nhân của ta, thế nhưng đại sư huynh cũng biết rõ, sư đệ đắc tội với Đế Đình, bản tông nhiều người nhiều ý, nói không chừng có gian tế của Đế Đình cài vào, đệ không muốn cho người khác biết được quan hệ giữa đệ và bọn họ, để tránh mang tới phiền phức cho họ!
Lập tức, Cổ Thần nói rõ tướng mạo của hai người Cổ Thiền, Cổ Lam cùng với số phòng khách sạn đang ở cho Vân Phiêu Trần.
Vân Phiêu Trần gật đầu, nói:
- Ta hiểu được, sư đệ cứ yên tâm, có ta ở đây, bọn họ nhất định sẽ không bị bất cứ kẻ nào quấy rầy!
Trên tay Cổ Thần nhiều hơn một ngọc giản, đưa về phía Vân Phiêu Trần, nói:
- Đại sư huynh, huynh dạy đệ pháp thuật, lại giúp đệ nhiều như vậy, sư đệ không có cái gì báo đáp, đây là một loại bí pháp vô thượng đệ lấy được trong di tích cổ, xin đại sư huynh vui lòng nhận cho!
Vân Phiêu Trần sảng khoái tiếp nhận ngọc giản, Cổ Thần liền tung pháp bảo, hóa thành một đạo độn quang bay về phương xa, thần thức hóa âm, truyền vào trong tai Vân Phiêu Trần:
- Đại sư huynh yên tâm, bí pháp trong ngọc giản đích thực là lấy được trong di tích thượng cổ, uy lực vô cùng lợi hại, có thể yên tâm tu luyện!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.