Trong thời gian gần hai tháng vừa qua, Cổ Thần ở trong Hiên Viên đế trủng, một lòng nghĩ phương pháp bảo mệnh, sau lại học rất nhiều thứ, một lòng tìm kiếm đường ra, có thể tính được trôi qua bao nhiêu ngày đã là rất không tồi rồi, nào còn suy nghĩ tới vấn đề sinh nhật của chính mình.
Cổ Thương Khung nói:
- Thiên hạ quên đi sinh nhật chính mình có nhiều, nhưng phụ mẫu quên đi sinh nhật nhi tử lại là không có…
Nói xong, Cổ Thương Khung gắp một ít thức ăn vào một bát cơm bên cạnh, vị trí bát cơm này không có người.
Cổ Thương Khung nói tiếp:
- Nếu như mẫu thân con cón sống, tất nhiên sẽ vô cùng hài lòng, đến, U Lan, nàng cũng ăn nhiều một chút…
Cổ Thần cũng gắp một ít thức ăn vào trong cái bát vị trí trống không.
Cổ U Lan tử vong là lúc có tu vi Tiên Thiên cảnh, thân thể vừa chết, ý niệm lập tức tiêu tán trong thiên địa, căn bản không thể tiến vào luân hồi, chuyển thế sống lại.
Ngô Tinh đã giảng giải qua luân hồi cho Cổ Thần nghe, Cổ Thần tự nhiên biết. Tu sĩ vốn nghịch thiên mà đi, bị thiên địa ghét bỏ, nếu thành thì có một đời phong quang thiên hạ, khi chết đi chỉ để lại thân xác, ý niệm tiêu tan, không được vào luân hồi, dù thành dù không cũng đều chung một kết cục, số mệnh vốn tàn khốc như vậy!
Thế nhưng, cho dù Cổ U Lan đã không còn tồn tại trong thiên địa, nhưng Cổ Thần biết rõ, có một chỗ, mẫu thân hắn sẽ vĩnh viên tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232055/chuong-339.html