- Cự Linh Môn?
Trong thanh âm của Cổ Thần toát ra một phần lãnh ý, thời điểm hắn phi độn trở về liền gặp phải tình cảnh Cổ Thương Khung đánh nhau với gã tu sĩ Bồi Nguyên trung kỳ, chưa nghe thấy nội dung trò chuyện trước đó, lúc này nghe được ba chữ Cự Linh Môn, nhớ tới đám tu sĩ tàn sát con người bình thường trong thôn nhỏ cũng xuất phát từ Cự Linh Môn, nhất thời Cổ Thần hiện lên sát ý.
- Thần nhi, con biết môn phái này?
Cổ Thương Khung nhạy cảm biết được Cổ Thần biến hóa!
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Ở phía tây nam nơi này, cách gần vạn dặm, là một môn phía thượng đẳng, trong môn phái có tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, người môn phái này có hành động tàn sát phàm nhân, xem ra đáy môn phái này rất không sạch sẽ! Thực không ngờ thành Nhạc Thủy cách Cự Linh Môn tới vạn dặm, móng vuôt chó của Cự Linh Môn cũng sờ tới đây!
- Có cao thủ Kim Đan hậu kỳ?
Cổ Thương Khung cả kinh hỏi:
- Có mấy người?
- Phụ thân không cần lo lắng, hài nhi đã luyện Thiên Cương Thối Thể đại pháp tới đệ cửu trọng, chỉ có tu vi Mệnh Tuyền cảnh mới có thể ngăn cản được hài nhi, nếu Cự Kinh Môn dám đánh chủ ý vào Cổ gia chúng ta, nhất định khiến bọn chúng chịu không nổi!
Biết phụ thân lo lắng cho hắn, Cổ Thần khẳng định nói.
- Vậy là tốt rồi! Có Thần nhi ở đây, ta cũng ăn tâm hơn!
Cổ Thương Khung gật đầu, nở nụ cười yên lòng, nói:
- Thần nhi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232028/chuong-312.html