Chương trước
Chương sau

- Cự Linh Môn?
Trong thanh âm của Cổ Thần toát ra một phần lãnh ý, thời điểm hắn phi độn trở về liền gặp phải tình cảnh Cổ Thương Khung đánh nhau với gã tu sĩ Bồi Nguyên trung kỳ, chưa nghe thấy nội dung trò chuyện trước đó, lúc này nghe được ba chữ Cự Linh Môn, nhớ tới đám tu sĩ tàn sát con người bình thường trong thôn nhỏ cũng xuất phát từ Cự Linh Môn, nhất thời Cổ Thần hiện lên sát ý.
- Thần nhi, con biết môn phái này?
Cổ Thương Khung nhạy cảm biết được Cổ Thần biến hóa!
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Ở phía tây nam nơi này, cách gần vạn dặm, là một môn phía thượng đẳng, trong môn phái có tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, người môn phái này có hành động tàn sát phàm nhân, xem ra đáy môn phái này rất không sạch sẽ! Thực không ngờ thành Nhạc Thủy cách Cự Linh Môn tới vạn dặm, móng vuôt chó của Cự Linh Môn cũng sờ tới đây!
- Có cao thủ Kim Đan hậu kỳ?
Cổ Thương Khung cả kinh hỏi:
- Có mấy người?
- Phụ thân không cần lo lắng, hài nhi đã luyện Thiên Cương Thối Thể đại pháp tới đệ cửu trọng, chỉ có tu vi Mệnh Tuyền cảnh mới có thể ngăn cản được hài nhi, nếu Cự Kinh Môn dám đánh chủ ý vào Cổ gia chúng ta, nhất định khiến bọn chúng chịu không nổi!
Biết phụ thân lo lắng cho hắn, Cổ Thần khẳng định nói.
- Vậy là tốt rồi! Có Thần nhi ở đây, ta cũng ăn tâm hơn!
Cổ Thương Khung gật đầu, nở nụ cười yên lòng, nói:
- Thần nhi, con đã là đại tu sĩ Kim Đan kỳ, áo gấm về nhà, ngày mai phụ thân muốn tổ chức yến hội tại Cổ phủ, tẩy trần cho con, để mọi người đều biết Cổ gia chúng ta có một tu sĩ cảnh giới Kim Đan kỳ, nhìn người phương nào dám can đảm mưu đồ gây rối đối với Cổ gia chúng ta!
- Trăm triệu lần không thể!
Cổ Thần nhất thời xua tay, nói:
- Hai nhi và Đế Đình kết thành hận thù, bị thái tử Tàng Thiên Cơ phát lệnh truy nã, phụ thân, thân phận của hài nhi tuyệt đối không được để lộ, cứ sinh hoạt như bình thường, không nên nói với bất cứ kẻ nào, lúc này hài nhi trở về nhà chủ yếu là vấn an phụ thân, một mình phụ thân biết là được rồi, nếu như có bất cứ kẻ nào dám gây rối với Cổ gia, hài nhi sẽ thầm quét sạch mọi cản trở!
- Bị Đế Đình phát lệnh truy nã?
Cổ Thương Khung thất kinh, Đế Đình chính là quái vật cực lớn. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Thế lực tu sĩ có gia tộc, có môn phái, gia tộc có gia tộc nhỏ, gia tộc trung bình, gia tộc lớn, thế gia tu tiên, môn phái có môn phái nhỏ, môn phái trung bình, môn phái cỡ lớn, đại phái tu tiên, mà Đế Đình lại vượt qua thế gia tu tiên và đại phái tu tiên, ngoại trừ Thánh Đình, Đế Đình chính là thế lực cực mạnh của nhân tộc.
Cổ gia có Cổ Thương Khung cũng chỉ là một gia tộc trung bình, so sánh với Đế Đình hoàn toàn giống như trên trời và dưới đất, Cổ Thương Khung nào có thể không sợ hãi?
Thành Nhạc Thủy tại nơi cực đông, là một tòa thành nhỏ, lệnh truy nã của Cổ Thần không truyền tới đây, kỳ thực phương viên vạn dặm nơi này đều thuộc về nơi cực đông Đế Đình, có thể nói là xa xôi hoang vắng.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Phụ thân không cần lo lắng, hài nhi có nhiều pháp bảo phòng thân, lại có chân nhan đan, có thể tùy ý biến ảo tướng mạo, Đế Đình không thể nhận ra được, ngày mai hài nhi sẽ lấy thân phận khách nhân tới Cổ gia! Nếu Cự Linh Môn dám can đảm tới phạm, hài nhi sẽ thầm hạ thủ, cho bọn họ có đến mà không có về!
Nói xong, tướng mạo của Cổ Thần lập tức biến ảo, liên tục biến ảo mấy loại tương mạo khác nhau mới khôi phục bình thường!
Cổ Thương Khung cả kinh nói:
- Thiên hạ lại có loại đan dược như vậy? Thực thần kỳ!
Cổ Thần nói:
- Đây là tiên đan, cần rất nhiều loại linh thảo ngoài nghìn năm trở lên, còn cần có một loại tiên thảo hóa hình thảo, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, hài nhi ở trong yêu vực ngẫu nhiên thu được một cây hóa hình thảo mới luyện chế ra được một viên chân nhan đan, phụ thân, ngày mai hài nhi…
Cổ Thần nói bộ dáng lão nhân tóc trắng mà hắn biến ảo cho Cổ Thương Khung.

Phụ tử năm năm không gặp nhau, hai người ở trong quáng động nói chuyện cả đêm, bất tri bất giác đã trôi qua hơn một canh giờ, trong quáng động, tiếng vui cười của hai người truyền đi từng đợt.
Thẳng cho tới giữa đêm khuya chuyển sáng, hai phụ tử mới rời khỏi quáng động, Cổ Thần nói:
- Phụ thân, hài nhi tạm thời phong bế cửa vào quáng động, trong khoảng thời gian này, đừng cho bất cứ kẻ nào tới quáng động, hài nhi hạ cấm chế, nếu có người đến đây, hài nhi chắn chắn cảm ứng được!
Nói xong, Cổ Thần bố trí mấy trận pháp bên ngoài cửa vào quáng động, nếu có người xông vào trận hắn tự nhiên biết được. Trận pháp có thể ngăn cản một đoạn thời gian, đủ để Cổ Thần từ thành Nhạc Thủy chạy tới đây.
Làm xong tất cả, Cổ Thần cáo biệt với phụ thân, trở về nhà nghỉ trong thành Nhạc Thủy. Linh hồn về khiếu, bắt đầu tu luyện Linh Kình Thuấn Tức Quyết, cho dù thời gian ngủ cũng không lãng phí.
Linh Kình Thuấn Tức quyết đã luyện tới tầng thứ chín, Cổ Thần mỗi một lần hô hấp đều dài tới chín ngày chín đêm, khí nhập vào cơ thể, tự hóa âm dương, quả thực giống như một phương thế giới, thật lâu không thôi!
Linh hồn của Cổ Thần không nhàn rỗi, mi tâm phân ra một bộ phận lôi kiếp, để linh hồn tiến vào trong lôi kiếp, không ngừng dùng lôi kiếp kích thích, để thực lực linh hồn càng thêm tăng cường.
Khi linh hồn đã hoàn toàn thích ứng, Cổ Thần lại phân ra một bộ phận lôi kiếp, tăng mạnh độ mạnh yếu của lôi kiếp, liên tục tiến hành rèn luyện đối với linh hồn.
Đồng thời, Cổ Thần dùng để một bộ phận lôi kiếp phát tán đi khắp cơ thể, thân thể Cổ Thần hiện tại đã mười phần cường đại, lúc đầu lôi kiếp đánh xuống cũng không tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với Cổ Thần, nhưng đây là vì Cổ Thần ngăn cản Lôi Kiếp bên ngoài nội tạng.
Hiện tại Cổ Thần khống chế lôi kiếp rất cản thận, tiến hành rèn luyện đối với các vị trí mềm yếu trong cơ thể, muốn luyện toàn bộ cơ thể trở thành đồng bì thiết cốt, ngay cả nội dụng cũng cường đại giống như da thịt xương cốt.
Một đêm trôi qua!
Ngày hôm sau, Cổ Thần rời khỏi nhà nghỉ bình dân, tiến về phía đông thành! Lúc này Cổ Thương Khung đã sớm về Cổ gia chờ đợi.
Nghe thủ vệ nói có một lão nhân tóc tai trắng xóa tới bái phỏng, Cổ Thương Khung lập tức đi ra, dẫn theo lão nhân vào nhà!
Điều này khiến các thủ vệ rất không giải thích được, tộc trưởng chính là đệ nhất cao thủ trong phương viên mấy nghìn dặm xung quanh, thế nào lại đi nghênh tiếp một phàm nhân? Quá không thể tưởng tượng!
Cổ gia ngày hôm nay so với năm năm trước đã mạnh hơn rất nhiều, đủ xây dựng hơn gấp hai lần, toàn bộ Đông thành hầu như đều là viện phủ Cổ gia, không ít kiến trúc cũ đều đã thay đổi, thế nhưng địa phương Cổ Thần ở lại trước kia vẫn duy trì nguyên bộ dạng ban đầu.
Cổ Thương Khung để hạ nhân rời đi, một mình cùng Cổ Thần bước vào phủ đệ!
Dọc theo đường đi, gặp mấy người, thấy Cổ Thương Khung đều có vẻ mặt tôn kính, năm năm qua Cổ gia xảy ra biến hóa để mỗi một thanh viên đều sùng bái không gì sánh được đối với Cổ Thương Khung, trong lòng đều âm thầm may mắn, năm năm trước là Cổ Thương Khung lên làm tộc trưởng Cổ gia, bằng không mà nói, nếu Cổ gia do Cổ Thương Nhạc dẫn đầu, cũng giống như năm năm trước, đừng nói là tu sĩ cảnh giới Thần Hải, có thể xuất hiện một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám đã coi như rất không tồi rồi!
Rất nhanh, Cổ Thần và Cổ Thương Khung bước vào trong phủ đệ trước đây hai người từng ở lại, đi vào bên trong, hạ nhân vẫn đi lại như cũ, Cổ Thương Khung dặn hạ nhân lui đi, dẫn theo Cổ Thần tiến vào trong gian phòng Cổ Thần sinh hoạt thời thiếu niên!
Mà phía đông có một chiếc giường gỗ, phía bắc có một chiếc bàn và hai chiếc ghế, phía tây có một ngăn tủ, trên tường là một trường cung, trên ngăn tủ có một chiếc gương sáng, vừa vặn phản chiếu hình ảnh hai phụ tử!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.