Tàng Thiên Cơ nói:
- Thiên Bằng huynh, Như Ý Linh Lung Bảo Tháp là tiên bảo vô thượng, cần phải có tu vi Mệnh Tuyền cảnh mới có thể sử dụng, hiện tại Cổ Thần đã không thể dùng Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, không đủ sức uy hiếp tới chúng ta, còn hai tên Mệnh Tuyền cảnh khác, hiện tại tự bảo vệ mình còn không đủ, càng không tạo thành uy hiếp đối với chúng ta, hà tất phải chú ý tay chân, ngươi và ta liên thủ, giết chết mấy người này không phải dễ như trở bàn tay?
Cổ Thần nở nụ cười, tiếp lời Tàng Thiên Cơ:
- Đúng vậy, Thiên Bằng điểu, hai người các ngươi cùng nhau tiến lên, ta nhất loạt giải quyết xong việc, đỡ phải phiền phức…
Thần sắc Cổ Thần trấn định như trường, Kim Sí Thiên Bằng càng thêm nghĩ có cổ quái.
- Hắc hắc… Bản quân nói giữ lời, hôm nay tha cho ngươi một mạng, Cổ Thần, lần sau gặp lại, nhất định lấy cái đầu của ngươi, nay bản quân đi trước một bước rồi.
Kim Sí Thiên Bằng nói xong, hóa thành một đạo kim quang, bỏ chạy thật xa, rất nhanh liền biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.
- Đồ nhát chết…
Tàng Thiên Cơ giận dữ mắng.
Dọa lui Kim Sí Thiên Bằng, trong lòng Cổ Thần dễ dàng hơn rất nhiều, chỉ còn một mình Tàng Thiên Cơ, căn bản không thể đuổi kịp, dám người Cổ Thần đã ở thế bất bại rồi.
- Tàng Thiên Cơ, thay ta giữ gìn Thái Hư Tiên Đỉnh cẩn thận, một ngày nào đó ta sẽ mạnh mẽ rút Thái Hư Tiên Đỉnh từ trên người ngươi ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232023/chuong-307.html