Cổ Thần điều chỉnh lực rất tốt, không đến mức đạp bay đầu Tàng Thiên Cơ, chỉ dùng lực vừa đủ sao cho Thái Hư tiên đỉnh không tự động đi ra hộ thể, giúp hắn có thể ngóc đầu trở dậy.
Thái Hư tiên đỉnh cố nhiên không thể phá vỡ, lực phòng ngự mạnh tới mức, ngay cả Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng khó công phá.
Nhưng, hủy diệt một kiện vật phẩm sẽ khó hơn rất nhiều so với việc trấn áp nó.
Ví như, một khối đá, một người đập thế nào cũng không nát vụn, thế nhưng hắn có thể niết tảng đá trong tay, cũng có thể dẫm nó dưới chân.
Tàng Thiên Cơ có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, lực phòng ngự cực mạnh, so với mai rùa của Quy lão tổng quản còn mạnh hơn trăm nghìn lần, chính là một tảng đá không thể đập vụn, Cổ Thần không thể gây thương tổn nó mảy may nhưng lại có thể dẫm nó dưới chân.
Trong lòng Tàng Thiên Cơ muốn khóc, hắn đường đường là thái tử Đại doanh Đế Đình, là Đế quân tương lai, trong nghìn năm trở lại chính là người có hi vọng nhất đột phá Mệnh Tuyền, tiến vào Độ Hư cảnh, là đệ nhất thiên tài của đại lục Cổ Hoang, luôn luôn tự cao tự ngạo, ngay cả Thánh Hoàng Thánh Đình cũng không đặt vào trong mắt, tự cho một ngày nào đó có thể siêu việt Thánh Hoàng.
Nhưng bên trong Côn Ngô Bí Cảnh này, hắn lại bị Cổ Thần, một tên đệ tử mới gia nhập Hư Thiên Tông chưa được bốn năm, đầu tiên là cho hắn một cái bạt tai, tới hiện tại còn dẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232012/chuong-296.html