Cổ Thần quan sát bộ khung xương này, nói:
- Đây là hoang thú quỳ ngưu, quỳ ngưu lớn như vậy, sợ rằng tu vi chí ít cũng là Nguyên Thần kỳ, thậm chí có thể là Minh Khiếu kỳ.
Nói xong, Cổ Thần lắc đầu, than thở:
- Đáng tiếc, khung xương quỳ ngưu này đã nằm phơi quá nghìn năm, linh tính mất hết, nếu ta có được một bộ khung xương lớn như này của quỳ ngưu mới chết, dùng bày ra Hoang Cốt Tru Yêu trận, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh cũng có thể tiêu diệt.
Bên trên vách cốc có vô số những vết rách dài, có thể nghĩ được, những khối cự thạch san sát trong cốc đều là cự thạch từ trên vách cốc sụp đổ xuống, khối lớn thì mấy trăm trượng, khối nhỏ cũng hơn mười trượng, hẳn đây là những vết tích lưu lại sau cuộc đại chiến.
Phía trước xuất hiện một khối cự thạch trăm trượng che khuất tầm nhìn, bên cạnh cự thạch có một bộ khung xương hơn mười trượng, hình dạng giống như một chiếc đuôi.
- Đây cũng là khung xương một đầu hoang thú. Đọc Truyện Online Tại truyentop.net
Cổ Thần kinh hãi thốt lên một câu, tiếp tục đi về phía trước cùng với Tiểu Bạch.
Đi tới bên cạnh cự thạch trăm trượng kia, Cổ Thần đưa tay chạm vào khung xương, nói:
- Đây là khung xương hoang thú cự cầu, nhìn chất liệu xương, cự cầu này chắc hẳn sống quá nghìn năm, thể tích hẳn là không nhỏ.
- Có điều cũng không thể lớn bằng khung xương cự long bên ngoài cửa cốc.
Tiểu Bạch cảm khái nói.
Cổ Thần đứng dậy, nói:
- Không thể phán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232005/chuong-289.html