Coi như chư tiên thời thượng cổ xuất thủ, trong thời gian ngắn cũng khó tổn thương được, tu vi thấp hơn lại càng không thể lay động mảy may.
Tàng Thiên Cơ có Thái Hư đỉnh hộ thể, cho dù là Ngô Tinh có thể đạp bước hư không cũng phải thúc thủ vô sách, không có cách nào tạo thành uy hiếp với Tàng Thiên Cơ.
Hoàng Dược Tiên là một vị đan dược sư kiệt suất, tự nhiên biết được sự lợi hại của đan đỉnh số một từ thời thái cổ này, nhất thời lông mày nhíu lại, Tàng Thiên Cơ có Thái Hư đỉnh hộ thể, chẳng phải là ở thế bất bại sao?
Ti sĩ Tàng gia và Thanh Long tộc vừa thấy Tàng Thiên Cơ thiếu chút nữa chết vào tay Cổ Thần, khiếp sợ tới mức trong mắt còn nguyên vẻ không thể tin được.
Thế nhưng, khi thấy trên người Tàng Thiên Cơ đột nhiên xuất hiện một chiếc cự đỉnh, bảo hộ hắn vào bên trong, công kích của Cổ Thần dĩ nhiên không thể lay động cự đỉnh kia dù chỉ một chút, tựa hồ không hề có biện pháp nào khác đối phó với Tàng Thiên Cơ, lúc này tu sĩ Tàng gia và Thanh Long tộc nhất thời lại bắt đầu hoan hô.
Trong số đó, người hài lòng nhất chính là Vô Chân, vừa rồi Tàng Thiên Cơ suýt chút bị Kinh Tiên Chỉ bắn trúng, trong lòng Vô Chân như đã lâm vào tuyệt vọng, Tàng Thiên Cơ mà chết, vậy tiếp theo chính là tử kỳ của hắn, thậm chí hắn đã mơ hồ nhìn ra cảnh tượng mình bị Cổ Thần dùng một quyền đánh thành bột mịn.
Thế nhưng, biến hóa đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1231996/chuong-280.html