- Được rồi, ta biết đệ rất có niềm tin.
Hư Tử Uyên nói:
- Ta đi Long Nha Cốc hai long nha thảo, đệ nhớ chăm chỉ luyện tập luyện đan thuật đấy.
- Ừm, chào sư tỷ...
Hư Tử Uyên hóa thành một đường lục mang, biến mất nơi chân trời phía Nam, Cổ Thần thu ánh mắt, mỉm cười, tự nói với mình:
- Hoàng Phủ Cực ơi Hoàng Phủ Cực, sao ngươi lại muốn khiêu chiến luyện đan thuật với ta? Ngươi thật đúng là biết cách từ chuốc rắc rối?
Cổ Thần khổ tiếu, một thằng nhóc mới học luyện đan lại đi khiêu chiến với một đan dược tông sư. Cổ Thần nhún nhún vai, nói:
- Quá ngu ngốc...
Cổ Thần quay về phòng, đóng cửa lại, Tiểu Bạch lập tức nhảy ra, hai tay đập mạnh xuống đất, cười lớn nói:
- Ha ha ha ha... Buồn cười quá, ha ha ha ha... Lại có người đến khiêu chiến luyện đan thuật với Cổ Thần, ha ha ha ha...
Tiểu Bạch vừa cười vừa lăn lộn mấy cái trên mặt đất, cho đến khi cười không nổi nữa mới bò dậy, nói:
- Cổ Thần có thể luyện ra nguyên linh đan cực phẩm, xét thập phẩm, có lẽ cũng là đan dược sư lục phẩm.
Cổ Thần gật đầu nói:
- Ừm, đan dược sư lục phẩm.
Tiểu Bạch hỏi:
- Tiểu Bạch nhớ Cổ Thần từng luyện một viên tẩy trần đan, nó là đan dược cấp mấy?
- Tẩy trần đan?
Cổ Thầng nhún nhún vai, nói:
- Đan dược thập phẩm.
- Ha ha ha ha.... Đan dược sư thập phẩm, ha ha ha ha...
Tiểu Bạch lại cười lăn lộn.
Cổ Thần không phải luyện tập luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1231854/chuong-138.html