Tiên căn trung phẩm kiếp này tu vi có thể đột phá đến Thần Hải cảnh, đối với rất nhiều Tiên Thiên cảnh đệ tử mà nói, đã là nhân vật thiên tài rồi. Tiên căn thượng phẩm lại càng khỏi phải nói, tu vi kiếp này có khả năng đột phá đến Mệnh Tuyền chi cảnh, cả Hư Thiên Tông hậu bối đệ tử, cũng chỉ có hai Tiên căn thượng phẩm, một là con trai của Hư Thiên Tông tông chủ, Vô Chân, người còn lại được các đệ tử gọi là đại sư huynh Vân Phiêu Trần. Tiên căn thượng phẩm, chắc chắn sẽ trở thành thiên chi kiều tử, vừa nhập môn sẽ được coi như bảo bối, có sư phụ tốt nhất, tài nguyên tốt nhất... Tất cả ánh mắt lúc này đều dồn về phía Tiên căn thượng phẩm đệ tử, hắn tuổi độ mười ba, tu vi đã đạt đến Tiên Thiên cảnh tầng chín, lông mày lưỡi mác, đầu lông mày tràn ngập vẻ ngạo mạn. - Chúc mừng sư đệ, với tư chất của sư đệ, trong vòng hai năm, nhất định tu xuất Thần Hải, kết xuất đạo thai, tiến nhập Trúc Thai kỳ. Đệ tử Thần Hải cảnh bên cạnh lên tiếng cười nói, đây là lần đầu tiên hắn nở nụ cười với đệ tử vừa mới nhập môn. Tư chất này, nhất định sẽ được tông môn dốc sức bồi dưỡng, chỉ cần tu vi chạm đến Thần Hải chi cảnh, địa vị sẽ cao hơn những Thần Hải cảnh đệ tử bình thường rất nhiều. - Sư huynh quá khen. Đệ tử tiên căn thượng phẩm gật gật đầu. Sau đó, có một Thần Hải cảnh đệ tử bước đến, nói: - Sư đệ, mời sang bên này. Trong ngữ khí, lộ rõ một tia tôn kính, các đệ tử Thần Hải cảnh bình thường trước cơ bản chỉ nói một tiếng: - Sư đệ, đi theo ta. Nhưng, đối với Tiên căn thượng phẩm đệ tử này, lại có thêm một chữ "mời". Đệ tử tiên căn thượng phẩm nhìn khắp một lượt đệ tử báo sánh, thần tình cao ngạo, mắt tràn ngập vẻ bất mãn như nhìn một đám sau bọ, đi theo đệ tử Thần Hải cảnh, hắn không trực tiếp bước vào trong đám đệ tử được thu nhận mà được đệ tử tu sĩ Thần Hải cảnh này trực tiếp dẫn đến trước mặt trưởng lão áo tím. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL - Hoàng Phủ Hạo... Nhìn đệ tử Tiên căn thượng phẩm này, Cổ Thần nhủ thầm một câu. Hoàng Phủ Hạo chính là thiếu niên cao ngạo có tiên căn thượng phẩm, là một thanh niên thiên tài trong Hư Thiên Tông, Cổ Thần đương nhiên quen hắn, không chỉ quen mà còn có kí ức sâu sắc. Kiếp trước, Cổ Thần bị Hoàng Phủ Hạo bắt nạt không ít, Hoàng Phủ Hạo tư chất hơn người, được phong chủ Ẩn Kiếm Phong thu làm đệ tử thân truyền, hơn nữa, rất được một thái thượng trưởng lão Mệnh Tuyền cảnh yêu quý. Cổ Thần rất có tiến bộ đối với luyện đan thuật, có thể luyện chế ra sinh nguyên đan hiệu quả cao với tu sĩ Trúc Thai kỳ, mặc dù trong tông cũng có chút danh khí, nhưng so với Hoàng Phủ Hạo, chỉ như con đom đóm với ánh trăng, Hoàng Phủ Hạo tìm Cổ Thần luyện đan, chưa bao giờ tỏ thái độ tử tế, mắng chửi là chuyện bình thường, có một lần Cổ Thần đi Ẩn Kiếm Phong, cãi Hoàng Phủ Hạo có hai câu mà Hoàng Phủ Hạo chẳng thèm nể thân phận đệ tử chân truyền Hoàng Dược Tiên của hắn, ra tay đánh Cổ Thần. Lần đó, nếu như không phải đại sư huynh Vân Phiêu Trần cũng ở Ẩn Kiếm Phong, tình cờ nhìn thấy thì không biết Cổ Thần đã bị Hoàng Phủ Hạo đánh ra bộ dạng gì rồi? Hoàng Phủ Hạo có vị thái thượng trưởng lão kia chống lưng, Hoàng Dược Tiên cũng không làm được gì, đành phải tìm Hư Thiên Tông tông chủ cáo trạng, mặc dù nói có quy định đệ tử trong tông đánh nhau, nhưng giữa các đệ tử thỉnh thoảng cũng nảy sinh xô xát, chỉ cần không ảnh hưởng đến tính mạng, hoặc là nghiêm trọng đến mức tàn phế, mức độ trừng phạt đều không nghiêm trọng, thường là quay mặt vào tường suy ngẫm, chỉ là thơi gian dài ngắn mà thôi. Với những đệ tử có thái thượng trưởng lão chống lưng như Hoàng Phủ Hạo, có thể bị úp mặt vào tường bao lâu? Sau khi ra ngoài hắn vẫn huênh hoang như cũ, nhưng vị thái thượng trưởng lão kia lại thích khí chất huênh hoang đó của Hoàng Phủ Hạo, cho rằng tu sĩ phải thể hiện ra sự sắc sảo của mình, coi thường mọi thứ mới có thể đột phá xa hơn trên con đường tu chân. Bởi vậy, Hoàng Phủ Hạo càng huênh hoang, cả Hư Thiên Tông đều biết điều này, không chỉ một mình Cổ Thần, rất nhiều đệ tử đều từng bị hắn bắt nạt. Đương nhiên, những chuyện này chỉ là kí ức kiếp trước, bây giờ, Hoàng Phủ Hạo mới chỉ có tu vi Tiên Thiên, không lợi hại hơn Cổ Thần, trong Càn Khôn Trạc của Cổ Thần còn nguyên linh dược tràn ngập trong linh dược viên của Hạo Thiên động phủ. Cho dù tư chất hắn tốt, nhưng cũng sẽ thiếu tài nguyên tu luyện, Cổ Thần có đơn dược dùng không hết, tốc độ tu luyện tuyệt đối không chậm hơn hắn. - Hoàng Phủ Hạo, lão tử có thể luyện dược, kiếp này chắc chắn vượt qua ngươi. Cổ Thần thầm nghĩ. Thời gian hồi tưởng lúc nào cũng qua rất nhanh, không lâu sau, số đệ tử báo danh phía trước đã khảo thí xong, đến lượt đội Cổ Thần. Đi theo mọi người, Cổ Thần cũng đến trước ứng tiên thạch, đệ tử báo danh phía trước khảo thí xong, Cổ Thần đặt tay lên trên. Ứng tiên thạch lập tức băn ra một đường quang mang, ánh mắt Cổ Thần co lại, là ánh sáng xanh... - Tiên căn hạ phẩm, đào thải... Giọng nói của Lãnh sư huynh vang lên. Cổ Thần tâm trạng có chút thất vọng, quả nhiên tiên căn vẫn giống như kiếp trước, không hề thay đổi, nhưng, tren mặt không có nửa phần dao động, đi sang một bên, lập tức có một đệ tử áo vàng bước đến, nói: - Đi theo ta! Cổ Thần đi theo đệ tử áo vàng, đến bên đám Tiên căn hạ phẩm giả bị đào thải, số người có Tiên căn trung phẩm trở lên, trực tiếp trở thành đệ tử Hư Thiên Tông chỉ có hơn ba trăm, kém xa con số một ngàn người. Cổ Thần không cần lo lắng, vòng này đào thải, vẫn còn cơ hội phía sau, không giống như một trăm người ở vòng đo khí vận, trực tiếp loại bỏ tư cách. Đợi những người phía sau khảo thí xong, số người trực tiếp trở thành đệ tử Hư Thiên Tông chỉ có khoảng bốn trăm người, cách con số một ngàn còn khoảng gần sáu trăm người nữa, bốn trăm tu sĩ trực tiếp trở thành đệ tử Hư Thiên Tông được một tu sĩ Thần Hải cảnh dẫn sang một bên. Trưởng lão áo tím Vô Phong bước đến trước mặt số tu sĩ bị đào thải, lớn tiếng nói: - Lần này bổn tông thu đồ một ngàn người, Tiên căn trung phẩm trở lên, chỉ có bốn trăm linh bảy người, rất may mắn, các ngươi vẫn còn một cơ hội, chọn năm trăm chín mươi ba người còn lại trong số các ngươi. Nghe Vô Phong nói, không ít tu sĩ thần tình u rũ lại trở nên hưng phấn. Nhưng, những lời tiếp theo của Vô Phong lại khiến không ít người trực tiếp rơi từ thiên đàng xuống địa ngục: - Rất tiếc, tiểu đạo hữu bên trái, các ngươi không có cơ hội, năm trăm chín mươi ba đệ tử còn lại sẽ được lựa chọn trong số đệ tử báo danh bên phải. Đệ tử đào thải của vòng thứ hai chia thành hai nhóm, Cổ Thần đang ở nhóm bên phải, kì thực, trong quá trình khảo thí vòng hai, vẫn tiếp tục đo tâm cảnh, sau khi đào thải mà lộ biểu tình ủ rũ, sẽ được dẫn sang bên phải, không bị ảnh hưởng, được dẫn sang bên phải. Đệ tử báo danh bên trái đều là người tâm cảnh không vững, vừa mới nghe Vô Phong nói thì mừng rỡ, bây giờ lại không có cơ hội, từ thất vọng đến hi vọng, lại từ hi vọng đến tuyệt vọng, giống như con gà bị vặt lông, cúi đầu ủ rũ, thậm chí có người còn rơi nước mắt. Vô Phong nhìn mà chỉ biết lắc đầu, sau đó có rất nhiều đệ tử áo vàng đi ra, dẫn các tu sĩ bên trái đến một nơi khác, một số Thần Hải cảnh đệ tử bước đến, tung ra Độ Thiên chu, đưa họ rời khỏi Hư Thiên Tông. Đệ tử bên trái rời đi rồi, Vô Phong nói tiếp: - Nhân số các ngươi là một ngàn một trăm tám mươi sáu người, các ngươi sẽ tiến hành tỷ thí một chọi một, người chiến thắng trở thành đệ tử bổn tông, người thất bại vẫn còn cơ hội khiêu chiến với người chiến thắng, nếu như thắng lợi, sẽ giành được tư cách của người đó, giao thẻ ngọc của các ngươi ra đây...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]