Cổ Thần ngầm lưu tâm, tại sao lại có hàn khí?
Thông thường, càng sâu xuống đất, độ ẩm càng cao, bởi vì, sâu trong lòng đất đều là dung nham chảy, nóng vô cùng, ở những nơi sâu nhất, ngay cả tu sĩ Mệnh Tuyền cũng bị thiêu cháy.
Càng tiến lên phía trước, hàn khí càng nặng thêm, Cổ Thần duy trì cảnh giác, xuất hiện dấu hiệu dị thường, chứng tỏ sơn động này không phải là một sơn động đơn giản bình thường.
Sơn động này vô cùng u ám, cả quãng đường, Cổ Thần đã đi gần một ngàn trượng, vậy mà vẫn chưa kết thúc, cả sơn động vẫn chưa có gì biến hóa, địa thế vẫn dốc, chỉ có một điểm khác biệt duy nhất đó là nơi này lạnh lẽo hơn ở cửa động.
Xem ra sắp đến đáy rồi, Cổ Thần thầm nghĩ, hàn khí lạnh lẽo màu trắng mỗi lúc một nhiều, bên trong sơn động cũng ngày càng sáng hơn, bây giờ Cổ Thần đã có thể nhìn tít ra xa, tăng dần tốc độ.
Càng tiến lên phía trước, dần dần, hàn khí lạnh lẽo màu trắng ngưng kết thành những khối nhũ băng, treo trên nóc động, bốn phía sơn động, chỗ nào cũng có băng đông kết, cả sơn động hoàn toàn trở thành một băng động.
Dưới độ sâu ngàn trượng mà còn có băng động? Cổ Thần ngạc nhiên, tiếp tục hiếu kì tiến lên phía trước, lối đi đột nhiên trở nên rộng rãi, một con đường mới, một lối đi khác vào nơi này, hình thành nên một tiểu động rộng chừng ba trượng vuông.
Cổ Thần vừa mới bước vào tiểu động, ánh mắt đã hướng ngay sang bên phải, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1231811/chuong-95.html