Thấy Cổ Thần thống khổ, trong lòng Cổ Thương Hải thư sướng, nhe răng cười ha hả, nói:
- Tiểu tạp chủng, thống khổ thế này đã chịu không nổi rồi sao? Ta sẽ cho ngươi nếm thử, cái gì mới gọi là thống khổ chân chính? Cái gì gọi là sống không bằng chết?
Cổ Thương Hải bước tới trước mặt Cổ Thần, khom lưng trảo hướng Cổ Thần, cười nói:
- Trên ngươi ngươi còn có phù chú gì, tận lực thả ra cho lão tử xem, ha ha…
Thanh Ly Kiếm vô thanh vô tức từ dưới đất dựng lên, bắn ra kiếm quang dài hơn ba trượng, quay sau lưng Cổ Thương Hải bắn tới.
Đột nhiên, sắc mặt Cổ Thương Hải đại biến, một cỗ cảm giác nát lạnh từ sau lưng truyền đến, lan tỏa khắp toàn thân, một cỗ cảm giác cực độ nguy hiểm trong nháy mắt lan tỏa, thân thể nhanh chóng nhích qua một bên.
Thế nhưng, đã chậm…
Thanh Ly Kiếm đâm xuyên qua lưng, Cổ Thương Hải kêu lên một tiếng thảm thiết.
Cùng lúc đó, Cổ Thần nằm trên mặt đất đột nhiên thu lại bộ dáng sợ hãi, sắc mặt trấn định chưa từng có, rống lớn nói:
- Muốn ăn phù, có ngay…
Nhất thời hai đạo phù chú từ trong tay Cổ Thần lập tức bay ra.
Thái ất phù…
Liệt hỏa phù…
Oanh… Một tiếng nổ vang, thái ất phù hóa thành một đạo lôi quang, đánh trúng giữa người Cổ Thương Hải.
Sau đó, liệt hỏa phù hóa thành một đoàn hỏa diễm ập vào trên người Cổ Thương Hải, nhất thời bốc cháy.
Cổ Thương Hải vốn đã làm tốt phòng bị, nếu Cổ Thần ném ra phù chú thì Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1231755/chuong-39.html