Sáng hôm nay Lê Chi phải bay tới Bắc Kinh.
Khi Tống Ngạn Thành tỉnh lại, cô đang đứng trước gương trang điểm. Lê Chi đứng đó, hơi cong eo xuống, nghiêng mặt, chậm rãi vẽ lông mày. Cô mặc một chiếc áo khoác dài màu mơ hạnh, che kín thân hình đẹp đẽ, mái tóc dài xoăn nhẹ xõa sau lưng, nhưng không giấu được vẻ quyến rũ hớp hồn người.
Tống Ngạn Thành ở trần, chống cùi chỏ xuống giường, “Lần này em đi đến bao giờ mới về?”
“Không biết.”
“Chẳng phải em có người đại diện sao?”
“Người đại diện chỉ hận không thể tống em đi làm việc quần quật mỗi ngày luôn cho rồi.” Lê Chi cất bút kẻ lông mày, cuối cùng là tô chút son.
Tống Ngạn Thành xuống giường, đi tới ôm Lê Chi từ phía sau, ngậm lấy vành tai cô nhay nhay, thì thầm, “Bắc Kinh hả? Không xa lắm. Nếu em không có thời gian, vậy để anh tới thăm em.”
Lê Chi nhanh chóng từ chối, “Không cần đâu.”
Tống Ngạn Thành: “…”
“Em đi làm mà, anh đến em cũng đâu thể ở cùng anh được. Hơn nữa, ở đó nhiều người lắm, nếu bị chụp thì lại rách việc.” Lê Chi không phải người thiên về tình cảm, làm việc nào ra việc đó. Tống Ngạn Thành đã nhìn ra, cái cô người yêu này của anh, quá cứng rắn.
Lê Chi trang điểm xong, gỡ cánh tay đang ôm trên hông cô ra, “Thôi nào, em không kịp lên máy bay mất.”
Cô không cần anh đưa đi, cô sớm đã gọi xe rồi. Tống Ngạn Thành tựa người vào cạnh cửa, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-thanh/3536672/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.