Edit: Mr.Downer
Chỉ một cái nhìn, ái tình mãnh liệt liền kéo tới. Cận thiếu gia tâm lạnh lãnh tình, toàn bộ trái tim đều rơi vào trong đôi mắt cong cong kia. Mất tâm cũng như mất hồn.
Kiều Nhiên cởi mở thích vui chơi, đẹp trai sạch sẽ. Về nước chưa đến hai tháng, các thiếu gia trong thành phố cậu đều thân quen. Kiều gia và Phương gia là người quen cũ, Phương Sính là cậu Ba nhà họ Phương, quan hệ giữa Kiều Nhiên với anh ta cũng quen thuộc hơn một chút.
Cận Hàn Bách dựa vào mối quan hệ với Phương Sính, cấp tốc làm quen với Kiều Nhiên. Lần thứ hai anh nhìn thấy cậu là tại một sơn trang của Phương gia.
Bởi vì mở họp nên anh tới trễ hơn một tiếng.
Xe chậm rãi chạy vào cửa chính sơn trang, trong lòng Cận Hàn Bách như cất giấu một chú nai con, tâm tâm niệm niệm đến tiểu công tử sắp được gặp kia. Ngón tay của anh vô thức gõ trên vô lăng.
Phương Sính và Kiều Nhiên đang câu cá ở hồ nước, lúc Cận Hàn Bách đi tới, hai người đồng loạt quay đầu lại nhìn.
Ngày đó, Kiều Nhiên mặc một chiếc áo trắng đơn giản cùng một cái quần cộc, lộ ra một đoạn chân dài thẳng tắp.
Cận Hàn Bách mang theo áy náy nói một câu: “Xin lỗi, tôi đến muộn.”
“Không sao đâu.” Kiều Nhiên cười nói, sau đó cậu đứng lên trong nháy mắt, nét mặt vô tội nhìn có chút đáng thương: “Nhưng mà tôi thật sự rất đói đó.”
Nai con trong lòng kia phá tan lồng ngực chạy ra, rơi vào trước mắt. Cận Hàn Bách nhìn đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-thanh-tham-tinh/1317737/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.