Edit: Mr.Downer
Ôn Đình ở lại trong biệt thự.
Kỳ thực Cận Hàn Bách cũng không khẳng định, rốt cuộc cậu có thể ở lại hay không. Ngày hôm đấy, lúc Ôn Đình tỉnh lại thì người đã đi rồi, nghe đâu phải đi công tác.
Ôn Đình vô cùng tự nhiên ở lại biệt thự, một lần ở lại chính là hai tuần lễ. Khi Cận Hàn Bách trở về cũng chỉ liếc mắt nhìn cậu, không nói gì.
Sau đó, trong vòng một tháng, Ôn Đình cũng chỉ nhìn thấy Cận Hàn Bách ba lần, nói với nhau cũng chưa tới mười câu. Mỗi lần người đàn ông này trở về đều chỉ dùng bữa tối, rồi quay về phòng. Một lần Ôn Đình đi qua, lúc đó Cận Hàn Bách đang dựa vào thành giường đọc sách, ánh mắt hoàn toàn lãnh đạm nhìn về phía cậu. Ôn Đình mím môi, nhẹ giọng hỏi: “Tiên sinh, có cần em làm gì giúp ngài không?”
Ánh mắt của Cận Hàn Bách trở về trên cuốn sách, lạnh nhạt nói: “Không cần, cậu đi ra ngoài đi.”
“Vâng.” Ôn Đình gật đầu, “Đã khuya như vậy rồi, chúc tiên sinh ngủ ngon.”
Cậu chỉ đi qua có một lần, sau đó cũng không chủ động bước vào phòng anh một lần nào nữa.
Thời điểm Cận Hàn Bách vắng mặt, sinh hoạt của Ôn Đình cũng tự do thoải mái. Cậu thích tán gẫu cùng bác Kỷ quản gia, bất chợt sẽ đi chăm sóc vườn hoa nhỏ. Nhưng phần lớn thời gian, cậu sẽ đắp chăn mỏng, ngồi vùi trên ghế sa lông trong phòng khách cả ngày để đọc sách.
Có lúc cậu cũng sẽ đi phơi nắng, lên gác xép tìm một chỗ ấm áp, nằm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-thanh-tham-tinh/1317735/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.