Gia Kì đưa tay lên lao đi giọt nước mắt trên khoé mắt của Lăng Bắc Dịch anh bắt ngờ nắm lấy tay cô.
"Em không biết sự thật là như thế, anh có biết là trong suốt 4 năm qua em đã phải sống trong nỗi ám ảnh của quá khứ như thế nào không?".
"Anh xin lỗi vì đã không nói sớm cho em biết, xin lỗi khi đã để hai chúng ta đã phải sống trong nỗi đau mà không hề hay biết"
Gia Kì không nói gì chỉ tiến đến áp sát môi mình vào môi anh một cách nhẹ nhàng.
"Em không biết cảm xúc của mình đối với anh hiện tại là gì nhưng em hiểu rõ những việc mà anh đã làm cho em suốt 4 năm qua. Cảm ơn anh vì đã yêu em và sẵn sàng chờ đợi em."
Giọt nước mắt lặng lẽ rơi nhưng cũng là lúc nụ cười ý nghĩa nhất được hé nở. Anh không ngần ngại hôn lên môi cô. Một nụ hôn mà anh luôn muốn mỗi ngày đều được nếm trãi.
" Ưm...ưm...em không..thở được" Lăng Bắc Dịch liền buông tha đôi môi ngọt ngào của cô.
"Em vẫn hôn tệ như vậy" Anh cười Gia Kì một cách ngây ngô. Còn ai kia thì đỏ mặt không biết nói gì.
Cả hai người như vừa mới trút bỏ được gánh nặng trong lòng mình, thoải mái mà cùng nhau trở về khách sạn.
.........
Khi trở về khách sạn Tiger Run Resort, Lăng Bắc Dịch đưa Gia Kì trở về phòng của cô để Gia Kì tiện việc nghĩ ngơi hơn và chân cô lúc này cũng không tiện cho việc đi lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-thanh-cua-trai-tim/3123308/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.