Hai rưỡi sáng, Vệ Đình lên mạng, treo nick trong phòng chat, chỉ có hai ba người, nửa ngày không ai nói chuyện.
Lười đánh chữ, y như con cá chết ở trước màn hình máy tính.
Đào nhạc ti online, nhắn qua cho y một cái mặt cười thật to.
Vệ Đình ném lại một cái mặt đang ngáp.
Đào nhạc ti: lần trước đột nhiên bị rớt mạng, cậu với người theo đuổi kia tiến triển sao rồi?
Đào nhạc ti: Ngủ rồi?
Khuynh gia bại sản: Không có, người kia nói muốn yêu đương với tôi.
Đào nhạc ti: A? Vậy không phải tốt rồi sao?
Khuynh gia bại sản: Có cái gì tốt?
Đào nhạc ti: Người ta có tiền, đối xử với cậu tốt, bộ dáng lại không tồi, làm sao lại không tốt?
Khuynh gia bại sản: Chỉ như vậy đã kêu tốt?
Đào nhạc ti: Vậy cậu còn muốn thế nào nữa?
Khuynh gia bại sản: Không biết…. Nhỡ người đó lừa tôi thì sao?
Đào nhạc ti: Ha ha, lừa cậu? Lừa cậu cái gì? Thân thể? Hay là tiền?
Khuynh gia bại sản: ………
Đào nhạc ti: Cậu vốn chẳng có gì hay ho để mà lừa, sợ cái gì chứ? Nếu là tình cảm, như vậy đơn giản chỉ là một người nguyện đánh một người nguyện đau. Sợ thua không đứng dậy nổi thì đừng có bắt đầu a.
Lúc này Vệ Đình log out trước.
Tắt đèn lên giường, tâm trí nghĩ lại hai mối tình trong mấy năm qua. Vệ Đình phát hiện phương thức yêu đương của mình tựa hồ chẳng có gì thay đổi. Trung học với đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tam-thoai-dai-mao-hiem/2125083/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.